FIVE"Các bạn học sinh xin chú ý! Sau đây ngài Nhã Văn, trợ lí chủ tịch trường Minh Dương có đôi lời muốn nói!"
Phù! May mà chú Nhã Văn đã cứu tâm hồn chới với của tôi kịp thời.
"Các em thân mên, rất vui vì sau chín năm, hai trường Minh Đức và Sùng Dương lại có dịp cùng tổ chức hoạt động có ý nghĩa như vậy, với tư cách là trợ lí chủ tịch trường Minh Dương, tôi thấy rất vui."
Từ sau cuộc thi ở nhà kho ngoại ô, lâu rồi tôi không thấy chú Nhã Văn xuất hiện. Nụ cười của chú ấy vẫn thân thiện như thế.
"Ha ha ha! Hôm nay, với tư cách là người đại diện cho ngài chủ tịch, tôi xin tuyên bố đề thi cuối cùng dành cho trường Sùng Dương và Minh Đức. Ngài chủ tịch nói, việc sát nhập hai trường là điều không thể tránh khỏi, nên đề thi cuối cùng sẽ quyết định hiệu trưởng của trường nào sẽ đứng ra lãnh đạo trường còn lại."
Đề thi á? Lại là đề thi!
Tôi vội rút lại ý nghĩ vừa rồi, chú Nhã Văn không hề thân thiện chút nào.
"Chắc sẽ là trường Sùng Dương tụi mình thôi!"
"Ai nói thế? Là trường Minh Đức chứ!"
…
Tiếng cãi cọ, bàn tán bên dưới lấn át cả tiếng của chú Nhã Văn. Đề thi cuối cùng khiến tôi giật mình tỉnh lại.
Đề thi cuối cùng cũng có nghĩa là trận cuối giữa tôi và Kim Nguyệt Dạ đã đến. Ngài chủ tịch toàn ra đề thi oái oăm, khó mà đoán trước được, lần này không biết sẽ là gì nhỉ?
"Trật tự nào!"
Một giọng nữ trầm trầm cất lên cắt ngang tiếng tranh luận của mọi người. Cô Bạch Ngưng mặt nghiêm nghị đứng trên bục, bên cạch là thầy Thôi với nụ cười tươi nhưng ẩn chứa đầy "sát khí".
"E hèm…" Chú Nhã Văn tiếp tục, "Đề thi cuối cùng là tìm ra kho báu cất giữ gần trăm năm nay ở phố Angel."
"Kho báu?" Cả hai vị hiệu trưởng đều ngạc nhiên hết mực.
"Đúng thế, đại diện của hai trường là em Kim Nguyệt Dạ và Tô Hựu Tuệ, ai phát hiện ra kho báu cất giấu ở phố Angel trước thì trường đó sẽ thắng. Nhưng lần này phải dựa vào sự trợ giúp của mọi người, các em học sinh của trường Minh Đức và Sùng Dương cũng có thể tham gia tìm kiếm manh mối kho báu. Ai nhanh người ấy thắng!"
Vừa nhảy với Kim Nguyệt Dạ xong thì đề thi cuối cùng cũng tới. Tiếng bàn tán xôn xao mỗi lúc một to, tôi đứng trong đám đông đờ người ra…
Trận đấu cuối cùng…
Nhìn Kim Nguyệt Dạ im lặng, không biết rồi chúng tôi sẽ ra sao?