Trong văn phòng
hội học sinh, những nhân vật cốt cán đang bàn bạc những chuẩn bị cho
cuộc họp ngày mai. Linh ngồi giữa, vạch vạch những chi tiết trên giấy:
- Như vậy thì ngày mai Lan đi mua nước uống nhé!
- Sao rồi? Các lớp trưởng đã gửi báo cáo nội dung họp lớp chưa?
- Đây…chị có cần xem qua không?
- Hmmmm… xem ra cần có thêm nhiều người khênh bàn, Huy! Mai em nhờ mấy bạn bên lớp em được không?
- Ok chị….
Xì xầm….
Xì xào….
Thanh Linh ngẩng mặt lên, nó nhìn ra cửa với ánh mắt không hiểu:
- Chuyện gì mà ầm ĩ ngoài kia thế???
Bên ngoài đang lao nhao mấy nhóc lớp 10 không hiểu sao cứ nhìn nó đầy dò xét.
- Bọn nó là bạn em đấy!- Huy lên tiếng- Bọn nó cũng giống như em, rất ngưỡng mộ chị Linh.
Hả ?????????? Nó như bị hóa đá :
- Chị vừa mạnh mẽ, lại giỏi giang, xinh đẹp nữa…. Chị đúng là một tấm gương mẫu mực mà bọn em cần phải học hỏi….
- Này….này…- nó phân bua- Chị không tốt được như vậy đâu… Đừng nói thế !!!!!
- Không ! Chị là số một !!!- Mắt Huy hiện hình thành hai ngôi sao- Bọn em quyết định tôn chị là sư phụ từ hôm nay !!!!!
HẢ ???????????????????????
Cái gì đây trời !!!!!- nó phiền não.
********************************************
- Này….các cậu đừng đi theo tôi nữa…- Nó nói một cách đau khổ khi mấy
tên nhóc bạn Huy cùng cậu ta cứ bám theo nó từ lúc tan học đến giờ.
- Không ! Bọn em phải đi theo sư phụ…
- Bọn em muốn học hỏi từ chị…
- Bọn em muốn trở thành một người mẫu mực như chị…
- Sư phụ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- Cả bọn đồng thanh
Trời ơi! Làm sao bây giờ… nó còn phải đi tìm việc nữa!!!!
Thôi nghĩ nhiều làm gì, “tẩu vi thượng sách”
- Thôi chị đi trước, hẹn các em sau nha!!!!- nó nói nhanh gọn rồi ù té
chạy, riêng về mấy khoản vận động này thì hiếm người theo kịp được nó.
- Sư phụ!!!!!!!!!!!!!- tiếng gọi nhí nhéo làm nó muốn đau thái dương!
- Á!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!- nó kêu
…………………………………………..
- Ý! Vừa nghe tiếng sư phụ đâu đây mà!!!
- Sư phụ chạy nhanh thật….
- Ngầu quá!
- Thế mới là sư phụ của chúng ta chứ!….
………………………………………..
- Cậu xuất hiện đúng lúc nhỉ ?- nó nói khi Nhật Nam đang ôm nó- đây là
lần thứ hai cậu đột ngột xuất hiện rồi tóm lấy tôi rồi đấy !
- Xem ra đúng lúc cậu cần tôi nhỉ ?- Nhật Nam cười
- Này…. Cậu tính ôm tôi đến bao giờ đây ??
- Phì !!!!!- Nhật Nam cười tinh quái- Cậu mà phản đối tôi sẽ bế cậu ra cho bọn nhóc đó ăn thịt đấy !
- Axxx….
- Này…- Nam đặt tay lên miệng nó- cậu mà kêu lên lộ tẩy bây giờ !
Tên xấu xa này !!!- nó thầm nghĩ mặt đỏ bừng !
- Sao tự nhiên cậu trở nên nổi tiếng thế ?
- Tôi biết làm sao được ! tự nhiên lại như vậy đấy !
- Xem ra cậu lại càng có cái cớ để ghét con trai rồi….
- Cũng không hẳn….tôi cũng có cảm giác mấy đứa đó rất dễ thương… mà cũng không có gì đáng ghét
- Phì….- Nhật Nam phì cười- vậy còn tôi thì sao ?
- Tí nữa tôi sẽ Gi*t cậu đấy, Nhật Nam ngốc….- mặt nó nóng bừng.
- Ừ…. – cậu nói khẽ rồi hôn lên tóc nó.
Thanh Linh giật mình, cái động chạm đó làm tim nó đập thình thịch, má nó càng nóng hơn… Tên ngốc này !!!!
***************************************************
- Sao cậu lại đi theo tôi ?- nó kì kèo khi Nhật Nam cứ nhất quyết đi theo nó.
- Cậu đi một mình, tôi không yên tâm !- Nhật Nam nói, xoay xoay cây kẹo ʍúŧ một cách vui vẻ.
- Tôi biết tự lo cho mình- nó cau có
- Ờ há !!! Cậu giỏi đến nỗi bị…..
- Thôi !!!!!- nó nhăn mặt thiểu não- tôi biết rồi….
- Ha ha… đừng làm bộ mặt đó chứ ! Nó làm tôi muốn tấn công cậu đấy !
- Axxxx…. TÊN BIẾN THÁI NÀY !!!!!- mặt nó đỏ bừng, nó kêu lên làm mọi người đi đường cứ nhìn nó chằm chằm.
- Không hiểu sao nhưng ở cạnh Thanh Linh tôi luôn có cảm giác muốn tấn công cậu….
- CẬU THÍCH CHẾT HỬ ????
- Nhất là bộ mặt đó đấy !- Nhật Nam chớp chớp mắt, ngậm cây kẹo ʍúŧ, tay cậu cứ như muốn ôm nó đến nơi rồi !
- Á !!!!!!- nó vội ôm hai tay lên người, lùi ra xa.
- Tôi đùa đấy !- cậu lại trở về khuôn mặt thản nhiên
Tên ngốc này !!!!! Thật là làm nó muốn phát điên !
Thanh Linh với Nhật Nam đi đến tận tối muộn nhưng vẫn không tìm được chỗ
nào tuyển nhân viên. Nó ngồi phệt xuống ghế đá bên bờ hồ, thở dài, đi
tìm việc cũng cực ghê !
- Nè !..- Nhật Nam nói rồi đưa cho nó lon nước ngọt.- Ngày mai sẽ đi tìm đến khu phố khác ! cậu rầu rĩ làm gì ?
- Ừ…- nó thở hắt !- điều kiện học sinh như nó đi tìm việc đâu có dễ dàng vậy được.
- Này… !!!! Cậu làm gì vậy ???- nó quát khi Nhật Nam đang vòng tay qua vai nó.
- Tôi đang an ủi cậu mà- Nhật Nam đáp tỉnh bơ
- Này !! Tôi đánh ૮ɦếƭ cậu đấy nhé !!!!- mặt nó lại nóng bừng rồi !
- Sao thế ? Cậu không thấy tôi là một quý ông lịch lãm đầy quyến rũ à ?- cậu cười, ghé sát vào mặt nó.
- CẬU CÓ THÔI ĐI KHÔNG ???TÊN TRỜI ĐÁNH NÀY !
- Ha ha…. Đừng nóng vậy chứ !
Những ngày sau đó vẫn tiếp diễn như vậy, mỗi chiều đi học về, Nhật Nam
lại tóm nó giấu một chỗ để lũ nhóc chạy qua rồi hai người lại đi tìm
một công việc. Nhưng đã một tuần trôi qua ! Không có kết quả gì !
Rầm rầm rầm !!!!!!
- Sư phụ !!!!
- Sư phụ đâu rồi nhỉ ? Sao bọn mình lại không đi theo chị ý được chứ ???
- Đi tìm đã !!!
Rầm rầm rầm !!!!!!!!!!!!!!!!!
- Này, cậu định cứ trốn bọn nhóc như thế này mãi à ?- Nhật Nam hỏi khi đã kéo nó vào một góc !
- Vậy, tôi làm gì đây ?
- Cậu có thể bước ra và nói gọn gàng rằng đừng đi theo chị nữa mà !
- Liệu… có được không ?- nó ngờ vực
- Dù sao thì cũng không thể như thế này được…
- Ừ…vậy cậu bỏ tôi ra được rồi đấy !!!- nó nghiến răng.
- Ha ha…
Đồ ngốc Nhật Nam ! Đúng là con lợn mà !
- Sao thế sư phụ ??? bọn em chỉ muốn học hỏi từ sư phụ thôi mà !!- Cả bọn đồng thanh với con mắt hình sao nhìn chằm chằm vào nó.
- À….- ૮ɦếƭ thật ! nó bối rối- À…. Các em chỉ cần cố gắng chăm chỉ học
tập, chấp hành nội quy là được… không cần đi theo chị đâu !
- Nhưng tại sao bọn em lại không theo chị được ạ ?- bọn nhóc mắt cầu xin.
Trời ! Làm sao mà mình nói bọn nó đi theo sẽ phiền phức cho mình được chứ !! cái lũ nhóc này !
- Hả ?????- nó giật mình, một bàn tay nắm lấy tay nó
- Vì chị ấy đang làm trợ lý cho anh- Nhật Nam từ đâu bước đến, tươi
cười- mà đó là một việc rất cần giữ bí mật !- cậu nháy mắt- nên các em
có thể để chị Linh đi với anh được không ?
- Whoa…..- cả bọn cùng đồng thanh- hai người thật đẹp đôi ! Một công việc bí mật !!! Đúng là hội trưởng của chúng mình !!!
Nhật Nam lôi nó đi :
- Này… cậu có nhất thiết để bọn nhóc nhìn theo với ánh mắt đó không? Lừa gạt trẻ con quá đấy!
- Vậy cậu sẽ trả ơn tôi nhé!- Nhật Nam cười tinh quái- Tôi muốn một nụ hôn!
Hả? cái đồ ngốc này! Lại nói gì thế không biết!!!
- Tôi đi trước đây!- nó nói rồi quay ngoắt đi.
Nhưng nó cũng biết chắc rằng Nhật Nam sẽ chẳng để nó đi một mình, cậu cứ
đi theo nó và dù nó nói gì cũng không thể làm cậu ta thôi cười. Không
biết từ lúc nào, nó chẳng còn thấy cậu ta phiền phức nữa… ngược lại còn
có chút gì đó làm nó xao xuyến…