Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 1575

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Dần dần, anh tìm ra được quy luật của công chúa nhà anh rồi.
Thường thường, lúc hai giờ sáng, công chúa nhỏ sẽ đói bụng, đồng hồ sinh học cũng chuẩn quá mức, sớm một phút đồng hồ cũng không được, trễ một phút đồng hồ cũng không được.
Hơn nữa, Tiểu Nguyệt Dao này cũng có chút ý tứ, còn nhỏ như nắm gạo nếp vậy, nhưng mà tuyệt đối có khí phách của nữ vương, chỉ cần bé con vừa khóc, nếu anh không lập tức đi đến, ôm bé con vào lòng dụ dỗ một phen, trễ vài phút, tiếng khóc của bé con sẽ cao thêm mấy dB!
Mộ Nhã Triết nghe thấy tiếng bé con khóc, lập tức thức dậy, từ trên giường đứng dậy, mái tóc đen hỗn loạn, giống như mộng du vậy, quen thuộc đi đến bên giường trẻ sơ sinh.
Con đường này, anh đi một cách vô thức, vừa nghe tiếng khóc, anh đi đến đó theo bản năng quen thuộc, không bật đèn cũng có thể đi đến đó.
Tiếng khóc của Tiểu Nguyệt Dao lớn hơn một chút.
Mộ Nhã Triết híp đôi mắt mệt mỏi ôm bé con mềm mềm vào trong иgự¢, dịu dàng dụ dỗ, “Dạ, dạ… Nữ vương đại nhân, thần cứu giá chậm trễ, tội đáng ૮ɦếƭ vạn lần, thần biết sai rồi, thỉnh Nữ vương đại nhân tha tội!”
Anh há miệng, khàn khàn dụ dỗ.
Đèn tường cảm ứng sáng lên, anh cúi đầu, thấy Tiểu Nguyệt Dao khóc đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, giống như bị ấm ức rất lớn!
Mộ Nhã Triết ôm bé con, đi tới phòng khách, trong phòng khách còn đặt một cái giường sơ sinh khác, anh đặt bé con vào bên trong, sau đó dùng tốc độ nhanh nhất lấy bình sữa trong tủ lạnh ra, nhanh chóng tăng nhiệt độ, sau khi lắc lắc, đi tới trước giường trẻ sơ sinh, bế Nguyệt Dao lên.
Bé con vẫn khóc như cũ, cái miệng nhỏ mở lớn, Mộ Nhã Triết thấy đúng giờ, nhét núm cao su vào trong miệng bé con.
Tiểu Nguyệt Dao hầu như ngậm chặt núm cao sư theo bản năng, hai bàn tay nhỏ non mềm ôm chặt lấy bình sữa, hút sữa.
Ngay từ đầu, lúc đổi thành bình sữa, Tiểu Nguyệt Dao còn có chút không vừa ý, nhét vào trong miệng, bé con thường quay đầu, cọ tới cọ lui, không chịu ngoan ngoãn uống sữa.
乃ú bằng bình và 乃ú trực tiếp vẫn có chút khác nhau!
Bởi vậy, Tiểu Nguyệt Dao thật sự ghét bỏ bình sữa.
Nhưng mà Hữu Hữu rất thông minh, cậu tìm bình sữa dự phòng, rót coca vào bên trong, sau đó đứng ở bên giường trẻ sơ sinh, trước mặt Tiểu Nguyệt Dao, bắt đầu ôm bình sữa uống coca ngon lành!
Nếu không làm sao lại có câu nói, nồi của người khác ăn ngon!
Tiểu Nguyệt Dao mới mấy tháng, đã biết được điểm này, cho nên lúc bé con nhìn thấy cậu ôm bình sữa uống hăng say, đôi mắt vốn hàm chứa nước mắt, lập tức phát sáng!
Bé con tò mò mở to hai mắt nhìn, nâng mắt nhìn Hữu Hữu hút coca trong bình sữa, lập tức tham lam, vì thế vươn hai tay nhỏ đầy thịt ra, muốn uống!
Hữu Hữu cố ý không cho, Tiểu Nguyệt Dao giơ hai tay lên cao, muốn cậu cho bé.
Hữu Hữu giơ giơ bình sữa trong tay lên, bộ dạng ngạo mạn, không cho uống.
Tiểu Nguyệt Dao sốt ruột, gào khóc, thừa dịp lúc này, Hữu Hữu đánh tráo bình sữa, sau đó nhét vào lòng bé con.
Một lát sau, Tiểu Nguyệt Dao thỏa mãn, ôm bình sữa, không khóc nữa cười rưng rưng, Mộ Nhã Triết còn khẩn trương nhận lấy bình sữa, khẩn trương cho bé con uống.
Từ sau đó, Tiểu Nguyệt Dao biết dùng bình sữa uống, có đôi khi, bé con còn quấy phá, Vân Thi Thi tự mình cho 乃ú sữa, bé con không cần, muốn uống bằng bình.
Vì thế, bị ép rơi vào đường cùng, Vân Thi Thi đành phải hút sữa ra bình, cất giữ trước, bỏ vào trong ngăn lạnh để bảo vệ.
Như vậy cũng là chuyện tốt!
Dù sao lúc Tiểu Nguyệt Dao 乃ú sữa, thường sẽ làm đau cô, dùng máy hút sữa hút sữa ra, trái lại còn dễ chịu hơn một chút.
Vì thế, dần dần, Tiểu Nguyệt Dao bắt đầu dùng bình sữa uống sữa.
Mộ Nhã Triết ôm Nguyệt Dao đi đến ghế sofa, cúi đầu, nhìn bé con 乃ú sữa, Tiểu Nguyệt Dao vừa mới khóc, đôi mắt đỏ đỏ, giống như bôi son, khóe mắt hàm chứa nước mắt, ôm bình sữa, giống như dạo chơi trên sa mạc mấy ngày mấy đêm, rốt cuộc cũng chạm vào được ao nước, giống như đói uống từng ngụm từng ngụm!
Đúng là con mèo ham ăn!
Mộ Nhã Triết nhẹ nhàng vuốt chóp mũi của bé con, trong lòng giống như được nhét thêm vào thứ gì đó tràn đầy!
Vừa uống sữa, bé con vừa trợn tròn mắt nhìn anh, thấy anh dịu dàng nhìn mình, Tiểu Nguyệt Dao hàm chứa nước mắt, nở nụ cười!
Nụ cười này, toàn bộ thế giới đều sáng ngời rực rỡ!
Nhất là khóe mắt rưng rưng, lúc đôi mắt còn hồng hồng, cười rộ lên, lại có cảm giác trăm vẻ đẹp phát sinh!
Bé con còn là đứa trẻ con đó!
Có thể cười đẹp như vậy sao?
Đôi mắt này, trái lại tăng thêm không ít!
Trắng đen rõ ràng, tròn tròn, to to, dựa vào đường nét hình dáng, đoán trước được, sau này đôi mắt cực kỳ giống mẹ, cực kỳ hút hồn người khác!
Ôm đứa nhóc vào иgự¢, trong lòng Mộ Nhã Triết lại có cảm giác thành tựu!
Cảm giác thành tựu như vậy, tuyệt đối không thể so sánh với mấy đơn đặt hàng hàng tỉ.
Lúc ôm bé con, anh liền cảm thấy, anh giống như có được toàn bộ thế giới!
Đây chắc là cảm thụ của người làm cha!
Mộ Nhã Triết có một loại kích thích, muốn đem toàn bộ những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới này tặng cho bé con!
Trước đây, về mặt sự nghiệp anh luôn luôn ngoan độc, hoàn toàn dựa vào dã tâm cùng với vận mệnh đấu tranh, xuất sắc bước từng bước trong gia tộc cá lớn nuốt cá bé.
Nhưng mà hiện giờ, về mặt sự nghiệp anh ngoan độc, cũng vì một mục đích kiên định mới.
Dã tâm của anh, là vì cho vợ con có cuộc sống tốt hơn!
Hiện giờ, anh có vợ yêu, cùng với ba đứa bé đáng yêu, vì cho bọn họ cuộc sống tốt nhất trên thế giới này, tất nhiên phải lấy ra 12 vạn phần nhiệt tình!
Bởi vậy, hiện giờ Mộ Nhã Triết trên công việc, càng có động lực hơn trước đây.
Nhưng mà anh cũng không vì Tiểu Nguyệt Dao sinh ra, mà xem nhẹ hai đứa con trai khác, và vợ nữa.
Anh hiểu rõ, cuộc sống hạnh phúc hiện giờ, gia đình đầy đủ, tất cả đều do người phụ nữ này cho!
Bởi vậy, anh càng cưng chiều cô hơn trước đây, chỉ vì đợi lúc tóc bọn họ trắng xóa, anh nắm tay cô, hỏi cô ở bên anh cả đời này, có hạnh phúc hay không.
Cô có thể không chút do dự thốt lên, “Hạnh phúc!”
Chuyện này đối với anh mà nói, mới chân chính là thành tựu cả đời!
Người đàn ông này, coi trọng mỗi người, vị trí đều rất rõ ràng.
Hữu Hữu cũng được, Tiểu Dịch Thần cũng được, thậm chí Tiểu Nguyệt Dao cũng được, là người thân của anh, nhưng mà bọn họ nhất định là khách qua đường, nhất định là khách du lịch, đợi đến một ngày trưởng thành, sớm muộn gì cũng sẽ có một nửa của mình, Hữu Hữu và ts sẽ gặp tình cảm chân thành trong sinh mệnh của mình, mà Tiểu Nguyệt Dao, cũng sẽ có người bầu bạn nhân sinh của mình.
Chân chính làm bạn đi đến cuối cùng với anh, chỉ có Vân Thi Thi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc