Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 683

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Vân Thi Thi chu môi, có chút ủy khuất: "Mấy ngày nay hơi gầy. Không phải vừa vặn rồi sao, sắp tới cần phải đóng phim, cũng không cần phải giảm cân nữa!"
Lên hình sẽ làm người ta mập hơn.
Vì vậy rất nhiều nữ diễn viên vì muốn giữ hình tượng xinh đẹp của mình trước ống kính, sẽ nhịn đói trước đó mấy ngày liền.
Trước kia quay bộ phim "Quả trám", mới có mấy ngày mà cô đã tăng lên mấy kí, Tần Chu lại bảo cô phải điều chỉnh chế độ ăn uống, ép cô trong vòng hai ngày phải gầy đi ba kí, lên hình mới đẹp.
Mộ Nhã Triết không vui: "Em không cần phải giảm cân nữa, mập thêm một chút, dáng người mới cân đối!"
"Nhưng... Thể trạng của em, lúc mập nhất cũng chỉ được khoảng 50 kí thôi." Vân Thi Thi uất ức nói.
Lấy chiều cao một mét sáu lăm của cô, 50 kí thì thân hình vẫn cân đối.
Mà hiện tại, cô chỉ có bốn mươi mấy kí.
Đúng là có hơi gầy.
Mộ Nhã Triết không nhịn được nhéo mặt cô, hơi mạnh tay một chút, Vân Thi Thi đẩy tay anh ra: "Đau..."
Vừa dứt lời, cô liền ngáp một cái, cơn buồn ngủ ập đến, giống như có hơi mệt mỏi một chút!
"Mệt rồi sao?"
Anh nhíu mày, hỏi cô.
Vân Thi Thi gật đầu một cái.
"Vậy thì, đi ngủ thôi!"
Vân Thi Thi gật đầu, giây kế tiếp, Mộ Nhã Triết khom người ôm cả người cô lên, cô còn chưa kịp phản ứng, đã thấy mình bị ôm đi kiểu công chúa.
Mộ Nhã Triết nhìn cô gái trong иgự¢, ưu nhã cong môi: "Vợ yêu, trời tối rồi, đi ngủ thôi!"
Vân Thi Thi mím môi cười, không nhịn được mà sẵng giọng: "Anh nói ai là vợ yêu?"
Cô trừng mắt, trong mắt hàm chứa giận dữ, lông mi dài cong vuốt, trông bộ dạng thật ngây thơ, đúng là câu hồn người khác.
Anh không nhịn được mà cúi đầu, lại chiếm lấy môi cô một lần nữa, day dưa triền miên.
Lần này, cô không tránh né anh, mà nghênh đón môi anh, đáp lại nụ hôn nóng bỏng của anh, anh tay tự nhiên vòng lên cổ anh, từ từ hôn anh, nghịch ngợm dùng đầu lưỡi vẽ viền lên môi anh.
Mộ Nhã Triết hé môi, ngậm lấy cái lưỡi thơm tho của cô dây dưa, thân thể dần dần nổi lên phản ứng.
Vân Thi Thi nghiền ngẫm cười một tiếng, đưa tay ra, lưu luyến chuyển động trên người anh, chạm đến chỗ mẫn cảm nhất của anh, lại rút tay về.
Cô câu môi cười, nụ cười có mấy phần lém lỉnh, mấy phần kiều mị, lại có chút đáng yêu.
Gương mặt Mộ Nhã Triết hồng lên, anh trợn mắt nhìn cô.
Cô gái này, lại dám đùa với lửa sao?
Cô làm như vậy, rất dễ dàng khơi gợi ngọn lửa trên người anh trỗi dậy.
Anh thật hoài nghi, hành động này của cô, là ngầm muốn mời gọi anh có phải không?
Mộ Nhã Triết nheo đôi mắt, anh cắn vành tai cô, cắn mạnh một cái giống như đang trừng phạt, thổi khí vào bên tai cô, nói nhỏ: "Cô gái, em là đang đùa với lửa sao?"
Từ một khía cạnh khác mà nói, đây làm sao lại không phải là một lời mời gọi kia chứ.
Ánh mắt Vân Thi Thi lóe lên một tia hốt hoảng, sau đó ngập ngừng nói: "Không có."
"Vậy em mới vừa làm gì?"
Vân Thi Thi bị ánh mắt anh nhìn thẳng, có chút thẹn thùng, mới vừa rồi là do cô nhất thời cao hứng mới làm ra hành động như vậy, nhưng hiện tại lại cảm thấy hơi hối hận, xấu hổ che mặt, ngập ngừng nói: "Em chỉ muốn thử một chút, xem chỗ đó của anh có cứng không..."
Bộ dạng của cô, là đang rất xấu hổ!
Mộ Nhã Triết tà mị cười một tiếng, đôi khi cảm thấy, cô gái này thật đáng yêu!
Anh thấp giọng, cắn tai cô một cái nói: "Muốn thử thì cũng không phải thử như vậy đâu!"
Một câu này, lại ẩn chứa quá nhiều hàm ý sâu xa, không cần nói rõ, cũng biết trong đó đang ám chỉ tới điều gì!
Vân Thi Thi lén nhìn qua khe hở ngón tay, lén lén liếc anh một cái, sau đó mắc cỡ bưng kín mặt, cảm giác hơi... Xấu hổ!
Mộ Nhã Triết dở khóc dở cười, sau đó anh ôm cô lên phòng ngủ, cẩn thận đặt lên giường.
Cố tránh chỗ vết thương chưa lành trên người cô, động tác của anh cũng rất cẩn thận, chỉ sợ làm đau cô, thận trọng giống như đang bảo vệ món đồ trân quý dễ vỡ.
Một giây sau đã nhanh chóng cởi hết quần áo trên người cô.
Vân Thi Thi nhanh chóng đưa tay ngăn cản, anh thấp giọng la cô: "Đừng làm loạn!"
Vân Thi Thi cũng thành thật không dám lộn xộn!
Chờ đến khi anh cởi hết quần áo cô, chỉ còn lại cơ thể quyến rũ đáng yêu kia cùng bộ nội y gợi cảm, thân hình cao lớn của anh lúc này mới đè lên người cô.
Nằm ở phía trên, nhưng lại cố tình giảm nhẹ trọng lượng.
Mặc dù là như vậy, Vân Thi Thi vẫn xấu hổ đỏ mặt đẩy anh ra.
"Ưm... Mộ Nhã Triết, anh nặng quá..."
Chiều cao một mét tám lăm, cân nặng bảy chục kí, đối với cô mà nói, cũng là rất nặng!
Mộ Nhã Triết tà mị cười một tiếng, sau đó đưa tay ôm cô, lật người một cái, đổi vị trí với cô, đỡ cô ngồi trên người mình, sau đó, Vân Thi Thi lại dùng một tư thế ngồi khêu gợi, khóa chặt trên người anh.
Vân Thi Thi ngây ngô cười một tiếng, cơ thể xinh đẹp mịn màng, với tư thế ngồi của cô hiện tại, dây áo của cô từ trên vai nửa tuột xuống, chiếc áo hở ra một đoạn, cảnh xuân tuyệt đẹp kia liền đập vào mắt anh.
Mộ Nhã Triết vươn tay, vừa vặn có thể nắm lấy đôi gò bồng đang run run kia.
Vân Thi Thi nhạy cảm giơ tay lên, giữ chặt tay anh lại.
Ngay lập tức anh cầm ngược lại tay cô, hướng tới một nơi.
Khi đầu ngón tay của cô chạm đến nơi nóng bỏng đó, cô giật mình, chợt rụt tay về.
"Thế nào, lúc nãy là ai đã nói muốn thử?"
Anh lại bắt được tay cô, tà mị cười, ánh mắt thâm thúy sâu thẳm nhìn cô: "Trạng thái lúc nãy còn chưa có cứng lắm, bây giờ, em thử lại lần nữa đi, xem xem xúc cảm như thế nào?"
Lời này thật là làm cho người ta đỏ mặt!
Vân Thi Thi bị anh trêu chọc, khuôn mặt lập tức đỏ lên, hai bên má hồng hồng, mím mím môi xấu hổ.
Chỉ là chọc anh một câu thôi mà, sao anh lại nghiêm túc vậy chứ?
Cô chỉ là nói giỡn, nên mới nói như vậy!
Gan lớn bằng trời, cũng chưa chắc dám đốt lửa trên người anh!
"Này, không cho phép anh quá đáng như vậy!" Cô mềm nhũn lầu bầu một câu, coi như là muốn cảnh cáo anh!
Người đàn ông lại không cho là đúng, ung dung nhìn cô, giống như một vị bá vương, kiêu ngạo hỏi ngược lại cô: "Rốt cuộc là ai mới quá đáng hả?"
"Là anh!"
Vân Thi Thi đẩy tay anh ra, tức giận nói: "Buông em ra..."
Khuôn mặt lại là ngượng ngùng!
Mộ Nhã Triết nắm cằm cô, khiến cô phải nhìn thẳng vào anh, không vui hừ lạnh một tiếng: "Rõ ràng là em trêu chọc anh trước, vốn là anh định trong khoảng thời gian này sẽ không động vào em. Hôm nay em thắp lửa, chẳng lẽ em không phụ trách tiêu diệt nó?"
Vân Thi Thi không bằng lòng chu môi, nhướng mày nói: "Nói nhảm, em tiêu diệt anh thì có."
"Tiêu diệt anh sao?"
Cô gái này!
Lá gan cũng thật lớn.
Còn muốn tiêu diệt anh sao?
Mộ Nhã Triết câu môi, đưa tay sờ đến ௱ôЛƓ cô, nhẹ nhàng Ϧóþ nhẹ một cái, lần này được gãi đúng chỗ ngứa, cũng làm chân mày anh hơi giãn ra.
Ngược lại anh muốn nhìn một chút, đến cuối cùng xem ai sẽ tiêu diệt ai đây?
"Được, em cứ thử xem!:
Anh nhướng mày, trong mắt tràn đầy sự khiêu khích.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc