"Như vậy, muốn lựa chọn lễ phục cũng được, nhưng, cũng phải đợi đến lúc tôi chọn xong trước, cô mới chọn cái còn lại!"
Lâm Chi vừa dứt lời, Vân Thi Thi chớp mắt kinh sợ.
Ý trong lời của Lâm Chi, đơn giản тһô Ьạᴏ, ý trên mặt chữ, đơn giản muốn biểu đạt chính là, một, cô ta tới trước, cho nên lễ phục nhãn hiệu chuẩn bị, cô ta được chọn trước.
Hai, lễ phục còn lại sau khi cô ta chọn, mới đến lượt Vân Thi Thi chọn lựa.
Đây chính là nhục nhã quá lớn.
Lâm Chi lại muốn cô chọn đồ còn lại?!
Vân Thi Thi trợn tròn đôi mắt nâu, nghiễm nhiên không nghĩ tới cô ta vậy mà hùng hồn đưa ra yêu cầu quá đáng này, lạnh lùng hỏi lại: "Dựa vào cái gì?"
"Cái gì mà dựa vào cái gì?"
Vân Thi Thi mặt không thay đổi nói: "Dựa vào cái gì để cô chọn trước, lời này của cô, không khỏi có chút quá đáng."
"Không có gì mà dựa vào cái gì hết! Nếu như nhất định phải hỏi dựa vào cái gì, vậy thì, chỉ dựa vào tôi giá trị cao hơn cô, dựa vào giá trị bản than tôi cao hơn cô. Chỉ dựa vào hai điểm này, cô liền phải nhường cho tôi. Trả lời như vậy, đầy đủ chứ?"
Lâm Chi ngạo mạn ngẩng đầu, giữa mi tâm, lạnh lùng vô cùng, hùng hổ dọa người, mảy may không chừa chút chỗ trống nào.
Đôi mắt Vân Thi Thi lạnh như băng bỗng nhiên rơi vào tay cô ta đang cầm chặt tay cô, lạnh lùng nói: "Buông tay."
Tần Chu từ trong phòng VIP đi ra, trông thấy một màn này, mắt sắc lạnh, xông lên, vặn bung tay Lâm Chi ra: "Buông cái tay bẩn thỉu của cô ra, không cho chạm vào Thi Thi nhà chúng tôi!"
Trong câu chữ, đối với Vân Thi Thi bảo vệ, rõ ràng, miêu tả rất sinh động.
Lâm Chi kinh ngạc lùi lại mấy bước, bỗng nhiên ngẩng đầu, khó có thể tin nhìn về phía Tần Chu, hiển nhiên có chút vô cùng không cam tâm.
"Tổng giám đốc Tần, anh làm gì?"
"Tôi còn phải hỏi cô làm gì mới đúng chứ! Tay chân sạch sẽ chút, không cho phép táy máy tay chân với Thi Thi nhà chúng tôi, nếu không, đừng trách tôi không khách khí!"
Tần Chu dừng một chút, mắt như tên nhọn đâm về phía cô ta, thanh âm lạnh lùng nói: "Lâm Chi, có phải vừa rồi tôi quá khách khí với cô không? Có phải cô cảm thấy tôi tốt tính, dễ nói chuyện, cho nên khi dễ người khác, khi dễ nghệ sĩ nhà tôi luôn không?! Tôi cảnh cáo cô, nắm rõ ràng thân phận của mình đi! Nếu cô lại dám khi dễ Thi Thi, tôi cũng không tha cho cô."
"Tổng giám đốc Tần!" Lâm Chi kinh ngạc kêu một tiếng, hiển nhiên đối với lời nói tàn nhẫn của Tần Chu vừa thốt ra có chút khó mà tiếp nhận.
Tần Chu lại lạnh lùng cười một tiếng: "Tôi có rất nhiều thủ đoạn, đủ để cho cô trong vòng một đêm, thân bại danh liệt! Lâm Chi, cô nếu không tin, vậy thì có thể chờ xem. Hôm nay, là tôi cho cô một cơ hội cuối cùng, về sau, nếu lại để cho tôi biết cô chỉ cần khi dễ Thi Thi một chút, cũng đừng trách tôi lòng dạ hiểm độc!"
Nói xong, Tần Chu nắm tay Vân Thi Thi, quay người liền tiến vào phòng VIP, để lại Lâm Chi đứng lặng hồi lâu tại chỗ, trợn mắt há hốc mồm, như hoá đá.
...
Trong phòng VIP, Tần Chu có chút tức giận đẩy đẩy đầu Vân Thi Thi một cái.
"Đồ ngốc, làm sao mà anh vừa không ở đó một lát, lại bị người ta bắt nạt rồi?"
Vân Thi Thi cũng có chút buồn bực, cúi đầu rầu rĩ không vui.
Tần Chu vẫn có chút cơn giận còn sót lại chưa tiêu: "Về sau, gặp cái cô Lâm Chi kia, không nên khách khí! Cô ta mắng em một câu, em đáp trả mười câu! Cô ta động tới một đầu ngón tay của em, em liền đem mười ngón tay của cô ta đều bẻ gãy cho anh! Xảy ra chuyện, có anh chịu trách nhiệm."
"..."
Vân Thi Thi hóa đá.
Cô không khỏi được mở rộng tầm mắt, làm sao không nhìn ra, Tần Chu lại là người bạo lực như vậy.
Tần Chu thấy cô không đáp, lại đẩy đầu cô một cái: "Có nghe hay không? Về sau anh không ở đó, cũng không cho để cho người ta bắt nạt em nữa. Cô nhóc vô dụng, em thật sự là muốn làm anh tức ૮ɦếƭ hả."
Tần Chu vẫn có chút cơn giận còn sót lại chưa tiêu: "Về sau, gặp cái cô Lâm Chi kia, không nên khách khí! Cô ta mắng em một câu, em đáp trả mười câu! Cô ta động tới một đầu ngón tay của em, em liền đem mười ngón tay của cô ta đều bẻ gãy cho anh! Xảy ra chuyện, có anh chịu trách nhiệm."
"..."
Vân Thi Thi hóa đá.
Cô không khỏi được mở rộng tầm mắt, làm sao không nhìn ra, Tần Chu lại là người bạo lực như vậy.
Phòng VIP của Louis Vuitton, chia làm ba gian.
Tần Chu đặc biệt mang theo Vân Thi Thi đến sớm, bởi vậy chiếm một gian.
Lâm Chi chiếm một gian, cũng bắt đầu thúc giục người phụ trách nhãn hiệu tranh thủ thời gian đem lễ phục tới, chọn trước.
Nói chung, suốt một buổi diễn thời trang, đều phải thay hai ba bộ quần áo.
Một lần chọn quần áo, liền lấy hẳn bốn bộ hàng hiệu.
Lâm Chi tham lam muốn chọn đồ đẹp trước, còn lại để cho Vân Thi Thi chọn.
Làm sao, Tần Chu sẽ để cho cô ta được như ý?
Không thể nào.
Huống chi, Tần Chu là ai?
Trước kia lúc có Cố Tinh Trạch, nhân mạch của những nhãn hiệu lớn đều phải nghiêm túc nắm trong tay, muốn tìm lễ phục, cũng nên gấp rút cho Vân Thi Thi chọn trước, Lâm Chi chọn số còn lại.
Huống hồ, Tần Chu lấy được cho Vân Thi Thi danh hiệu đại sứ nhãn hiệu Louis Vuitton khu vực Đại Lục, tuy tin tức tạm thời vẫn chưa công khai ra bên ngoài, nhưng mà hợp đồng đã chính thức ký tên, làm đại sứ, Louis Vuitton tất nhiên muốn phong cách Vân Thi Thi phải được thiết kế thật đẹp.
Đương nhiên, Lâm Chi không biết chuyện này, cô ta vẫn cho rằng Vân Thi Thi ngàn dặm xa chạy không tới thảm đỏ, nếu để cho cô ta biết, Vân Thi Thi nhận lời mời làm đại sứ nhãn hiệu, nhất định là phải bị chọc giận đến hộc máu ba lần rồi!
Bởi vậy, khi người phụ trách Louis Vuitton mang theo lễ phục tới, Lâm Chi lập tức nghênh đón lấy, ra vẻ rụt rè, muốn chọn trước lễ phục.
Kết quả người phụ trách kia khách khí ngỏ lời, lễ phục này, không đến lượt cô ta chọn trước, cô ta sẽ chọn sau.
Lời nói mặc dù khách sáo, lưu lại thể diện cho cô ta, thái độ coi như uyển chuyển, nhưng mà Lâm Chi lại cảm giác bị đấm vào mặt, đáy lòng có chút không phục, lại ra vẻ bình tĩnh hỏi lại: "Chẳng lẽ, còn có còn có nhân vật thời thượng lớn hơn sao?"
Người kia gật gật đầu, khách khí nói: "Bên này muốn đại sứ nhãn hiệu mới chọn lễ phục trước, thất lễ rồi."
Lâm Chi tất nhiên trên mặt khó chịu, nhưng vừa nghe nói lễ phục này đưa cho đại sứ nhãn hiệu chọn trước, cũng không dám có hai lời.
Dù sao, thân phận đại sứ nhãn hiệu đặt ở đây, đúng là còn cao quý hơn cô ta.
Song khi Lâm Chi nhìn thấy người phụ trách kéo lễ phục đi vào phòng VIP của Vân Thi Thi, liền cả kinh tròng mắt đều sắp rơi ra!
Cô ta giật mình, lập tức xông tới, sắc mặt khó coi chất vấn nói: "Có phải anh vào nhầm phòng rồi không?"
"Không có."
"Phòng VIP này là của Vân Thi Thi đang dùng, trong nước, cô ta bất quá chỉ là một người mới 18 đường, anh... Không phải đang đùa chứ hả!"
Lâm Chi trên mặt xấu hổ và khó có thể tin nổi, hiện lên rõ ràng.
Cô ta còn tưởng rằng người phụ trách kia sai lầm.
Nào ngờ, đối phương trả lời một câu: "Không có sai! Đại sứ nhãn hiệu mới nhất của Louis Vuitton ở khu vực Đại Lục cũng là cô Vân Thi Thi."
Lâm Chi nghe, mắt tối sầm lại, suýt nữa không thể đứng vững.
Khóe miệng cô ta run run, nở nụ cười lúng túng: "Anh không có lầm chứ? Cô ta... Vân Thi Thi...? Cô ta là đại sứ nhãn hiệu mới của Louis Vuitton?!"
Đại sứ nhãn hiệu Louis Vuitton ở Đại Lục, đến nay, chỉ có một vị, đó chính là —— Cố Tinh Trạch.
Trừ người đó ra, nhiều ngôi sao trẻ nữ muốn nắm được vị trí này, cũng không đủ tư cách.