Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương - Chương 951

Tác giả: Hoa Dung Nguyệt Hạ

Dọc theo đường đi, Lục Cận Dự nghĩ đến vừa rồi Mộ Nhã Triết tranh cãi với Mộ Lâm Phong, vẫn còn sợ hãi!
“Lão đại, anh và ông già đó cứng rắn như vậy, không sợ ông ta trói buộc anh sao?”
Lục Cận Dự nửa đùa nửa thật nói: “Ông già này, sợ là lo lắng anh muốn ‘Mưu quyền soán vị’, e là bắt đầu xem xét, nuôi trồng thế lực của mình rồi! Đến lúc đó, cục diện e là gây bất lợi cho anh!”
Mộ Nhã Triết vẫn ung dung nhìn anh ta một cái, nhẹ nhàng bâng quơ nói. “Cậu nói đùa sao.”
Mặt Lục Cận Dự ngớ ra.
Mộ Nhã Triết lạnh lùng thốt ra: “Hiện giờ anh còn cần kiêng kị ông ta sao.”
“Nhưng mà…”
“Không có nhưng mà.”
Mộ Nhã Triết không nhịn được ngắt lời anh ta, “Vì hôm nay, anh đã cực kỳ nhẫn nại, hiện giờ biểu lộ thái độ, lão già đó cho dù muốn vãn hồi chút gì đó, cũng chỉ là cá vùng vẫy giãy ૮ɦếƭ, lợi dụng anh lâu như vậy, hiện giờ anh tỏ thái độ, ông ta tất nhiên sẽ vì mình tìm đường lui! Chỉ tiếc hiện tại mà nói, muộn rồi!”
Anh sớm đã cảm nhận được, Mộ Lâm Phong đối với anh gọi là ‘Coi như con mình sinh’, nói ra vẫn là vì tư lợi cho bản thân.
Cái gọi là vì anh suy nghĩ, một lòng muốn bảo vệ địa vị của anh ở Mộ thị, lời này nói ra đúng là quá dễ nghe!
Kết quả, chỉ vì xuất phát từ lợi ích của mình, muốn bảo toàn giang sơn của mình mà thôi!
Hiện giờ Mộ Thịnh còn sống, Mộ Lâm Phong vì bảo toàn không khí gia tộc, không thể không án binh bất động, chỉ cần Mộ Thịnh mất, Mộ Lâm Phong tất sẽ có động tác.
Cho đến nay, Mộ Lâm Phong đúng là coi anh như con ông ta sinh ra, chân thành bồi dưỡng anh.
Nhưng cái gọi là bồi dưỡng, đơn giản là sau khi lợi dụng anh làm Mộ thị lớn mạnh hơn, sẽ dùng chân đá anh ra ngoài cửa, ngồi mát ăn bát vàng, nhưng trên đời này không có chuyện tiện nghi như vậy.
Anh bị lợi dụng lâu như vậy, cũng nên đến lúc phản kích rồi!
Trận chiến này, vừa mới khai hỏa thôi!
“Lão đại, anh yên tâm, có mấy anh em chúng em ở đây, nhất định sẽ dốc sức vì anh đến cùng.” Lục Cận Dự cười nói.
Mộ Nhã Triết nhếch môi, trong mắt là sắc bén, lộ ra mỉm cười tình thế bắt buộc.

Ban đêm, ven biển sắp sửa cử hành vũ hội trại lửa, hội trường đã bố trí xong, ngàn tấn pháo hoa được chở qua đường hàng không, hiện giờ đã được bố trí ở hội trường, những pháo hoa này đều được sắp xếp.
Mộ Nhã Triết tốn không ít tâm tư.
Vân Thi Thi thay đổi lễ phục, lúc nắm tay Mộ Nhã Triết đi tới hội trường, Hữu Hữu và Cung Kiệt đang một lòng một dạ đùa nghịch pháo hoa kiểu dáng tinh xảo.
“Cậu, nghe nói bắn pháo hoa này ra, pháo hoa sẽ biến ra hình trái tim trên không trung đó!” Hữu Hữu cực kỳ ngạc nhiên nói.
Cung Kiệt ít khi tiếp xúc với những thứ này, cho dù anh có sự nghiệp, luôn luôn giao tiếp với thuốc nổ, nhưng pháo hoa chưa từng tự mình chơi đùa, bởi vậy giờ phút này cũng giống như đưa bé, cứ nghịch mãi thôi.
“Cậu chưa từng đốt pháo sao?”
Cung Kiệt lắc đầu: “Không có. Cậu chỉ đốt thuốc nổ thôi.”
Hữu Hữu, “…”
Vân Thi Thi đứng bên cạnh, nhìn cậu và cháu trai chơi đùa nói chuyện, dở khóc dở cười.
Cô vừa muốn đi lên phía trước, lại nghe thấy sau lưng có người gọi cô: “Thi Thi!”
Vân Thi Thi xoay người, thấy là Tiếu Tuyết và Khương Lê.
Khương Lê cũng đã thay váy, nhìn thấy cô, lập tức vui vẻ chạy đến: “Thi Thi, bộ váy này của cậu thật là đẹp! Cậu mặc lên người, đúng là mê hoặc ૮ɦếƭ người rồi!”
“Qúa khen.”
Vân Thi Thi cười, lập tức nắm tay cô ấy đánh giá cô ấy một cái, mím môi cười, “Cậu mặc bộ này cũng rất đẹp!”
“Nghe nói tiệc đính hôn của cậu có đốt lửa trại, tớ cố ý quấn ông xã đi mua bộ này đó! Trang phục mùa đông mới của Chanel, vài ngàn, nhưng làm ông xã tớ đau lòng quẹt thẻ!”
Khương Lê cười ngại ngùng, nhưng mà Vân Thi Thi khen ngợi cô ấy, cô ấy cảm thấy vui vẻ.
Vân Thi Thi nói: “Ông xã cậu cực kỳ cưng chiều cậu đó.”
“Làm gì có! Là tớ quấn lấy anh ấy mua, bình thường anh ấy mua quần áo cho tớ, không vượt quá số này!”
Khương Lê khoa trương giơ một ngón tay lên, lập tức thở dài bất đắc dĩ, “Đây chính là 乃út tích anh ấy khó có được, cho nên tớ có chút hâm mộ cậu, cậu xem, sao cậu lại có phúc như vậy, có thể gặp được một người đàn ông tốt, cưng chiều cậu như công chúa nhỏ vậy!”
Khương Lê nói xong, đỏ mặt nhìn thoáng qua Mộ Nhã Triết, đối với người đàn ông tuấn tú như thiên thần trước mặt, cô ấy thậm chí có chút không dám nhìn thẳng.
Mộ Nhã Triết lại cười nói: “Tôi chỉ có một người vợ, không cưng chiều cô ấy như công chúa, nhỡ đâu cô ấy chạy mất thì sao?”
Lời nói hài hước của anh làm Khương Lê cười ha ha, vừa cười vừa càng hâm mộ Vân Thi Thi đúng là có phúc.
Nhưng mà hâm mộ này khác với ghen ghét của Vân Cầm Lệ và Vân Thanh Miêu, cô ấy là chúc phúc từ tận đáy lòng!
Vì thế, cô ấy khen: “Chồng của cậu hôm nay cũng rất tuấn tú! Hai người đứng cùng một chô, thật sự rất xứng đôi!”
Mộ Nhã Triết cười tao nhã, “Cảm ơn.”
Cử chỉ khéo léo làm Khương Lê rất có hảo cảm, so với ông chồng lôi thôi lếch thếch nhà mình, thật sự là không so sánh nổi!
Tiếu Tuyết đứng bên cạnh nói: “Thi Thi à, Khương Lê này, hôm nay hoa si với chồng cậu không ít đâu nha! Cậu không biết, giữa trưa lúc cử hành nghi thức, cô ấy nhìn chằm chằm không rời chồng của cậu, còn có cả nước miếng đó, chậc chậc!”
Vân Thi Thi bật cười, “Thật sao?”
Khương Lê nóng nảy, cầm tay Tiếu Tuyết ấm ức nói: “Này! Cậu đừng đổ oan cho tớ! Tớ làm gì có chảy nước miếng? Để Thi Thi nghe, không phải sẽ hiểu lầm sao!”
“Được rồi! Tớ nói đùa, với tính cách của Thi Thi nhà chúng ta, sẽ không cho đó là thật!”
Tiếu Tuyết nói xong, nhìn về phía Vân Thi Thi, “Đúng không, Thi Thi?”
“Được rồi! Cậu xấu nhất, Khương Lê dễ bị xấu hổ, cậu đừng trêu cậu ấy nữa.”
Vân Thi Thi nói xong, lại ân cần nói: “Sao không thấy cậu mang con đến đây?”
Khương Lê nghe vậy, nhíu mày: “Nói ra liền tức giận, đứa bé không khỏe, vốn định mang đến đây, con nhóc đó vẫn muốn chơi đùa với Hữu Hữu! Nhưng không nghĩ đến trước khi đi, vậy mà sốt rồi! Gần đây nhiệt độ rất nóng, nóng đến 38 độ, không có biện pháp, đành phải để cho mẹ chồng chăm, tớ chỉ có thể tự mình đến đây!”
“Không sao! Chờ bé khỏe, lại chơi cùng với Hữu Hữu, sau này còn có cơ hội.”
Khương Lê cười cười, có chút xấu hổ nói: “Hình như đứa bé… Rất thích Hữu Hữu! Luôn nói với tớ, bộ dạng Hữu Hữu rất xinh đẹp, lại thông minh, còn hiểu cách chăm sóc người khác, còn nói lớn lên sẽ gả cho Hữu Hữu làm vợ! Cậu nói xem, đứa nhỏ này đúng là hồ đồ, nhỏ như vậy mà đã có mối tình đầu rồi!”
Hữu Hữu đứng bên cạnh nghe vậy, vô lực nhìn trời.
Cậu không cần cưới vợ đâu.
Cậu muốn nắm tay mẹ cả đời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc