Nhưng Tào gia lão gia tử lại biết, Đao Sẹo bị cô đâm trọng thương thành người thực vật.
Lửa giận vừa lúc không có chỗ phát, nên nghĩ dựa vào cái cớ này, phát tất cả tức giận vào trên người cô.
Mà Tô Yên lúc ấy, vừa vặn đi tìm Đại ca Nhị ca.
Kết quả, có thể nghĩ đến.
Đại ca Nhị ca khẳng định không có khả năng giao Tô Yên ra.
Mà Tào lão gia tử mang nhiều người đến, chính là muốn dùng sức mạnh.
Tô Yên chậm rì rì nói
"Sau đó liền đánh nhau rồi, em nghĩ, bắt giặc bắt vua trước. Đem Tào lão gia tử bắt lại, nhưng mà hắn phản kháng, cuối cùng, bị em Gi*t ૮ɦếƭ."
Quân Vực: "......."
Sửng sốt trong một cái chớp mắt.
Cuối cùng cười ôm lấy cô.
"Không bị thương, cũng không tệ lắm."
Sau đó hôn gương mặt cô một ngụm.
Không nghĩ tới, lúc này Tô Giang Tô Nam vừa vặn đi vào.
Vốn là muốn tới an ủi Tô Yên.
Tô Giang mới vừa đĩnh đạc mở miệng
"Yên Yên, em không cần quá lo lắng, có chuyện gì có ta cùng nhị ca em...."
Lời đằng sau còn chưa nói xong đã thấy được Tô Yên cùng Quân Vực ấp ấp ôm ôm hôn hôn, bèn nuốt đi xuống.
Tô Giang ngốc lăng ở nơi đó thật lâu, giống như mới nhận ra, muội tử nhà mình hiện tại bị một tên nam nhân thúi ôm ở trong иgự¢.
Người kia vẫn là Túc Cửu Từ.
Sau khi khi*p sợ qua đi, chính là bạo nộ.
"Túc Cửu Từ!!"
Chỉ chớp mắt một cái, đóa hoa nuôi ở hậu viện thế nhưng lại bị heo ăn mất rồi??
Tức giận kêu một tiếng liền muốn xắn tay áo liều mạng với Túc Cửu Từ.
Còn may Tô Nam phản ứng mau, một phen kéo lại.
"Đại ca, bình tĩnh!"
Tô Giang lúc này chỗ nào còn bình tĩnh nổi.
Ngàn phòng vạn phòng, vốn tưởng rằng tên Túc Cửu Từ kia rốt cuộc buông tha.
Không nghĩ tới hắn với muội muội thế nhưng đã âm thầm thông đồng, cặp với nhau!!
Cơ hồ phản ứng đầu tiên của Tô Yên là đem Quân Vực chắn phía sau.
Hiển nhiên, đây là động tác theo bản năng.
Ca ca cô sắp tức ૮ɦếƭ rồi, sắc mặt càng ngày càng khó coi.
Còn Quân Vực là nhìn bóng dáng Tô Yên, trong mắt ý cười càng ngày càng đậm.
Một bàn tay còn nắm tay Tô Yên, cúi đầu nhéo nhéo, sau đó lật qua mu bàn tay, cúi đầu hôn một cái.
Hắn chơi vui vẻ vô cùng, thực cao hứng.
Tô Yên không có phát hiện.
Tô Giang lại là tức đến trợn trắng mắt.
Con mẹ nó, thằng nhãi ranh này thật đúng là muốn lên trời rồi.
Một giờ sau.
Tô gia thính đường.
Tô Yên cùng Quân Vực ngồi cùng nhau, hai ca ca ngồi một bên.
Tô Giang nhìn muội muội hắn có người trong lòng đảo mắt đã quên anh trai.
Trong lòng ghen ghét, lại không có cách nào.
Vừa mới nãy, Tô Nam cũng nói với hắn trong chốc lát.
Thực rõ ràng, hiện giờ muội muội hắn đã không còn là kiều hoa cần bọn họ bảo hộ trước đây.
Cô có thể Gi*t người không chớp mắt, cũng rất thông minh phân tích sự tình.
Cô thực sự trưởng thành rồi.
Ở cái thời loạn thế này, có đủ năng lực sống sót.
Tự nhiên, cô muốn lựa chọn dạng người gì, cùng người nào ở bên nhau cả đời, trong lòng cũng là hiểu rõ.
Đặc biệt là vừa mới nãy phản ứng của Tô Yên là bảo vệ Cửu Từ ở phía sau.
Kia hoàn toàn chính là coi tên nhãi ranh Túc Cửu Từ trở thành người một nhà.
Nếu hai người đã tới tình trạng này rồi, vậy bọn họ vô luận nói cái gì, cũng sẽ không có khả năng tách ra dễ dàng.
Đã thế, chi bằng không cần làm những việc vô dụng đó.
Trực tiếp thành toàn chúc phúc.
Rốt cuộc tâm nguyện của hai người bọn họ cũng chỉ là hy vọng muội muội ngày sau bình an vui sướng.
Xem tên Túc Cửu Từ này, cũng là thích muội muội nhà bọn họ.
Ánh mắt kia, từ khi vừa được Tô Yên che chở đã trở nên nóng rực.
Nhưng mà, khẩu khí trong lòng, như thế nào cũng không tan đi.
Tô Giang trừng mắt Túc Cửu Từ, nhìn một hồi lâu.
Ra tiếng
"Ngươi thích Tiểu Yên?"
"Đúng."
"Con bé là nữ tử, không phải là nam nhi."
"Ta biết."
"Nếu muốn cưới, phải đem toàn bộ tài sản đều giao cho Tiểu Yên nhà ta."
"Được."
"Ta nói, là toàn bộ."
Tô Giang cắn răng nói hai chữ "toàn bộ".
"Không chỉ là toàn bộ tài sản, ngay cả bản thân ta, đều là của Tiểu Quai."
Đôi mắt Quân Vực nhìn phía Tô Yên, con ngươi sáng quắc.
Hắn lôi kéo tay cô, cúi đầu hôn một cái trên mu bàn tay trắng nõn kia.
Tô Giang hừ thật mạnh một tiếng.
Không thèm xem hai người mắt đi mày lại này.
Sau đó, Túc Cửu Từ bị Tô Nam gọi đi thư phòng, nói chuyện cả một buổi sáng.
Mà đồng dạng, Tô Giang chỉ nhìn chằm chằm muội tử nhà mình, cũng luôn miệng hỏi
"Em thật sự muốn đi theo hắn?"
Tô Yên gật đầu
"Ừm."
Tô Giang cuối cùng cũng ngồi trên ghế uống trà từng ngụm từng ngụm, liếc mắt nhìn muội tử nhà mình một cái, không nói gì nữa.
Tuy rằng thái độ hai vị ca ca đối với Túc Cửu Từ giống nhau.
Nhưng như vậy cũng xem như đồng ý chuyện hai người.
Hiện giờ Tào gia đã sắp suy tàn, như rắn mất đầu.
Trong thời gian ngắn ngủi, bị Hồng Bang thâu tóm.
Nửa năm sau, Hồng Bang trở thành thế lực lớn nhất Diệp thành.
Diệp thành đã không còn Tào gia.
Một ngày nào đó, Tô Yên cắn quả táo.
Dò hỏi
"Tiểu Hoa."
"Làm sao vậy? Ký chủ?"
"Ta đã không cách nào lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần, xem như nhiệm vụ thất bại, vì sao vẫn còn tồn tại ở thế giới này?"
"Ký chủ, căn cứ theo tư liệu Tiểu Hoa thu thập được, mảnh nhỏ Chủ Thần của chị vẫn còn. Nhưng mà bị yêu hồn của Quân Vực đại nhân che đậy lực lượng chủ thần, cho nên chị không thể nào cảm nhận được."
"Sau đó thì sao?"
"Nếu chị muốn lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần, chỉ có thể chờ đợi thân thể Túc Cửu Từ ૮ɦếƭ đi, tất cả mọi thứ đều chính xác trở về vị trí cũ. Mà đến lúc đó, tự nhiên mảnh nhỏ Chủ Thần của chị sẽ trở về."
"À."
Tô Yên hiểu chút.
Cho nên, những ngày còn lại, cô không cần lo lắng gì.
Chỉ cần sống tốt một đời này, hết thảy đều kết thúc.
......
Một năm rưỡi về sau, sáng sớm một ngày nọ.
Diệp thành nhốn nháo ồn ào, có người phát hiện Túc Cửu Từ cùng phu nhân ૮ɦếƭ ở trên giường, đã tắt thở.
Mọi người đều cảm thán sinh mệnh tuổi trẻ cứ như vậy kết thúc thật sự là đáng tiếc.
Tuy nhiên, Túc Cửu Từ cùng với phu nhân Tô Yên, vẻ mặt an tường, đều trong lúc ngủ mà ly thế.
Ít nhất là chưa chịu khổ sở gì.
Khi Tô Yên lại lần nữa có ý thức, đã về tới trong không gian.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, chị tỉnh lại ~"
"Ân"
Tô Yên lên tiếng, chỉ cảm thấy cánh tay bên phải có chút nóng rực.
Nhìn lại, liền phát hiện chỗ cánh tay tản ra một dấu vết màu trắng ᴆục, như là một quả đào vậy.
Này... là cái gì?
Hơn nữa cô đang ở trạng thái linh hồn, cái gì cũng không mang theo được.
Như thế nào lại xuất hiện một vật như vậy?
"Đây là cái gì?" cô hỏi Tiểu Hoa.
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, chị ăn quả nhân duyên, cùng người ký kết khế ước nhân duyên."
"Quả nhân duyên??"
Tô Yên mờ mịt, cô ăn khi nào?
Còn có, khế ước nhân duyên là cái gì?
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, khế ước nhân duyên chính là, chị cùng ký người khác kết khế ước, nếu như có một bên phản bội, vậy cả hai người đều ૮ɦếƭ đi ngay từ lúc thay lòng đổi dạ."
Tiểu Hoa nói xong còn trích dẫn một câu kinh điển
"Không phải đều nói, không cầu sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nhưng nguyện ૮ɦếƭ cùng năm cùng tháng cùng ngày sao?"
"....Đó không phải kết bái anh em sao?"
"A, không khác lắm đâu a."
"Ta ký kết khế ước với ai?"
"....Quân Vực đại nhân."
*Thân thân: chính là hôn hôn đó các nàng:)))
Edit: Tinh Niệm
Tiểu Hoa yên lặng nói.
Tô Yên nghe, lại nhìn nhìn ấn ký kia, không nói gì nữa.
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, lần này công lược chị chỉ đạt được có 4 trị số."
"Hiện tại trị số của ta là bao nhiêu?"
"Trị số của chị hiện tại là
【 Dung lượng não】: 18
【 Giá trị thể lực】: 25"
"Đều thêm vào giá trị thể lực đi."
".... ký chủ hình như rất là để ý với thể lực chính mình?"
"Ân, đánh không lại cũng có thể chạy thoát."
Nếu vướng phải sự tình không có cách giải quyết, gặp được nguy hiểm thì có thể chạy thoát mới là quan trọng nhất.
"Được ký chủ."
"Leng keng, trước mặt chị là bảng trị số
【 Dung lượng não】: 18
【 Giá trị thể lực】: 29"
"Leng keng, ký chủ, có tiến hành vị diện tiếp theo hay không?"
"Ân"
"Vị diện công lược sắp bắt đầu, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng."
Rất nhanh, trước mắt Tô Yên tối sầm.
Hình ảnh vừa chuyển.
Trong một tòa nhà cao cửa rộng.
Chỉ thấy không trung có một ngôi sao băng xẹt qua.
Trong một góc xó xỉnh của căn nhà.
Một cục đá hình quả trứng dính bụi bặm, hình như lung lay.
Trời không hề nổi gió, nhìn qua có vẻ thực quỷ dị.
Sau đó, liền nghe, một thanh âm răng rắc vang lên.
Như là thanh âm vỏ trứng vỡ vụn mở ra.
Nửa ngày, một móng vuốt trắng trắng duỗi ra từ trong cục đá kia.
Sau đó, " cục đá " kia lại vang lên vài tiếng.
Răng rắc! răng rắc!
Không bao lâu, một nửa vỏ trứng bị móng vuốt kia khảy rớt sang một bên.
Lộ ra một cái đầu.
"Ô...."
Thứ trắng trắng kia phát ra vài tiếng ô ô.
Đôi mắt bị chất lỏng bên trong vỏ trứng dán lại.
Chỉ có thể nhìn cái đầu tròn tròn kia, cái mũi đôi mắt miệng đều nhăn dúm dó vào nhau.
Không có động vật nhỏ nào vừa sinh ra đã manh manh đáng yêu cả.
Thứ này nhìn qua.... có chút xấu.
Sau đó, liền nhìn vật nhỏ này, vươn đầu lưỡi phấn nộn, liếm một cái dịch trứng trên mặt mình, giống như tìm được đồ ăn ngon vậy.
Nó liếm sạch sẽ dịch trứng trên người mình.
Nhưng mà liếm không đến chỗ đôi mắt, thế cho nên vẫn không mở ra được.
Nhưng mà việc đó cũng không trì hoãn thứ này ăn cơm.
Đầu tiên là ăn dịch trứng, tiếp đến, đó là một nửa vỏ trứng phía dưới ௱ôЛƓ mình.
Răng rắc răng rắc cắn vang.
Cũng không biết đây là chủng loại gì.
Chờ đến khi ăn xong vỏ trứng phía dưới, giật giật cái mũi.
Bước bốn chân, thất tha thất thểu chạy đến chỗ một nửa vỏ trứng khác.
Này, mới vừa sinh ra, sao có thể biết đi?
Thế cho nên chỉ thấy nó đi hai bước, đong đưa trong chốc lát, sau đó ngã lăn xuống đất.
Bước chân run rẩy, đi hai bước lại quỳ rạp trên mặt đất nghỉ một lát.
Dựa vào nghị lực thật đúng là đi đến được trước mặt vỏ trứng kia.
Mới vừa đến nơi, thình thịch liền ngã ở trên mặt đất, nó cứ duy trì cái tư thế như vậy, răng rắc răng rắc cắn vỏ trứng.
Chưa đến một lát đã ăn xong rồi.
Duỗi chân bốn hướng mà nằm....ngủ rồi.
Tiểu Hoa yên lặng nhìn ký chủ mình này bày ra bộ dáng " ngu xuẩn " này.
Sau đó, thử liên hệ với ký chủ của mình.
"Ký chủ?? Chị tỉnh tỉnh a, em là Tiểu Hoa."
Vật nhỏ nào đó ăn no, như cũ ngủ đến không biết trời trăng.
Vừa ngủ, chính là một ngày một đêm.
Ngủ tới đêm ngày hôm sau mới dần tỉnh lại.
Đáng tiếc, lúc này đây, đôi mắt hoàn toàn bị dịch trứng dán lại, không mở ra được.