Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 235

Tác giả: Tần Nguyên

Tô Yên gật đầu
"Tôn Minh thượng tướng là gia chủ Tôn thị gia tộc, xác thật là làm người bội phục."
Nói xong, Tô Yên lại thêm một câu
"Nhưng mà, Tôn thị gia tộc vinh quang như thế, cũng không thiếu phần đi Tôn thiếu tướng ngài trợ giúp."
Tô Yên ở cảm nhận của mọi người từ trước đến nay đều là lạnh lùng.
Rất ít khen người.
Thế cho nên cô một khi mở miệng khen người, vậy chứng tỏ cô rất coi trọng.
Nghe thấy, Tôn Vô Thịnh trong lòng đương nhiên là rất cao hứng.
Lúc này Tô Yên lại đi theo một câu
"Còn nữa, nếu Tôn thiếu tướng là gia chủ Tôn thị gia tộc, có lẽ cũng không nhất định sẽ kém hơn em trai ngài, thứ này, đều do vận khí ở bên trong cả."
Tôn Vô Thịnh vội vàng xua tay
"Nào có, nào có."
Lúc này, thiết bị điện tử trên cổ tay Tô Yên phát ra tín hiệu, Diệp Tiêu gọi điện thoại tới cho cô.
Cô đeo tai nghe lên.
Sắc mặt nhu hòa chút, đột nhiên dừng nói chuyện cùng Tôn Vô Thịnh.
"Alo?"
Diệp Tiêu bên kia lại thẹn thùng lại cao hứng ra tiếng
"Anh ở cửa quân khu, anh chờ em tan tầm."
Tô Yên sửng sốt,
"Anh đã đến rồi?"
Nghe được đối phương trả lời, Tô Yên quay đầu nói với Tôn Vô Thịnh một câu
"Tôn thiếu tướng, đi trước."
Nói xong, liền đi ra ngoài.
Sau đó, Triệu Lâm thu thập tốt vài thứ trên mặt đất, cũng thực mau đi theo Tô Yên rời đi.
Mà phiên lời nói kia của Tô Yên, làm Tôn Vô Thịnh ngồi ở ghế trên suy nghĩ thật lâu.
Nếu lúc trước, là hắn ngồi trên vị trí Tôn thị gia tộc, vậy, vị trí hắn cùng Tôn Minh liền phải thay đổi.
Tôn Hi một tên tiểu bối, làm sao dám đi vào văn phòng hắn hô to gọi nhỏ như thế??
Tôn Vô Thịnh xả tất cả bất mãn lên trên người Tôn Minh.
Tô Yên đi đến cửa quân khu, liếc mắt một cái liền thấy được Diệp Tiêu.
Diệp Tiêu gương mặt phiếm hồng, nhìn thấy Tô Yên lúc, càng là e thẹn.
Tô Yên đi qua, đầu tiên là ôm hắn một chút, theo sau nói
"Anh tới chỗ này là gặp em, hay là vì kiểm tra sức khoẻ?"
Diệp Tiêu nắm chặt một góc tay áo
"Cả, cả hai."
Hắn nhớ cô.
Tới chỗ này cũng là vì thuận tiện kiểm tra sức khoẻ.
Nghĩa vụ phu thê hắn muốn ngay tối nay phải tiến hành.
Tô Yên nhìn gương mặt hắn càng ngày càng hồng, cũng không nói thêm cái gì nữa.
"Được, đi kiểm tra sức khoẻ."
Tuy rằng không biết vì sao hắn lại gấp gáp như vậy.
Nếu như hắn muốn, vậy lại đi kiểm tra sức khoẻ một lần.
Hơn nữa nhìn khí sắc hắn, hình như tốt hơn trước rất nhiều.
Diệp Tiêu nhìn cô, thành thành thật thật nói
"Có thể chờ em làm việc xong, anh chờ em."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Anh ở trước mặt em, em không cách nào chuyên tâm làm việc, cho nên, tan tầm."
Cô là ăn ngay nói thật.
Mà Diệp Tiêu sắc mặt lại càng đỏ.
Sau đó, liền e thẹn bị Tô Yên dắt đi rồi.
Tới rồi bệnh viện quân khu, vẫn là một bộ quá trình như trước.
Thực mau, báo cáo kiểm tra sức khoẻ đã ra.
Khi bác sĩ chủ trị cho Diệp Tiêu nhìn đến chỉnh thể báo cáo.
Nhịn không được kinh ngạc.
Hắn đẩy một chút khung mắt kính màu đen.
Đầu tiên là nhìn nhìn Diệp Tiêu, theo sau lại nhìn về phía Tô Yên.
"Thượng tướng, ngài ở nhà điều trị như thế nào cho hắn?"
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
"Uống nhiều nước."
Hắn ăn cái gì vẫn rất ít, nhưng là uống nước cực kỳ nhiều.
Cô còn tưởng rằng có vấn đề, nói
"Thân thể hắn thế nào? kém hơn trước kia?"
Bác sĩ lắc đầu
"Không, hắn khôi phục rất tốt, đã là một người tự nhiên cực kỳ khỏe mạnh, các phương diện chỉ tiêu đều đạt chuẩn."
Tô Yên nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Tiêu.
Diệp Tiêu vẫn luôn gắt gao nắm chặt tay cô, cũng không nói lời nào, trên mặt đỏ ửng còn chưa có tiêu đi.
"Chúng ta, có thể đi rồi sao?"
Hắn hỏi ra tiếng.
Bác sĩ chủ trị gật đầu
"Đương nhiên."
Diệp Tiêu thực vui vẻ, bởi vì rốt cuộc có thể cùng Tô Yên về nhà.
Khó có khi Diệp Tiêu lôi kéo Tô Yên rời đi.
Ngồi trên xe, thực mau liền về tới nhà.
Tô Yên nghi hoặc
"Gấp như vậy?"
Diệp Tiêu đỏ mặt thực nghiêm túc gật đầu.
Chờ đến khi vào trong nhà.
Diệp Tiêu liền lôi kéo Tô Yên tới phòng ngủ, hai người nằm ở trên giường.
Trong nháy mắt kia, Tô Yên có chút hiểu rõ ý Diệp Tiêu.
Cô nằm ở trên giường, cũng không nói lời nào.
Chính là chờ hắn nói.
Chỉ là Diệp Tiêu từ trước đến nay đều bị động, bây giờ đột nhiên càng là gương mặt đỏ bừng không biết muốn mở miệng như thế nào.
Hắn ngã vào trên giường, mắt trông mong nhìn Tô Yên.
Ở đằng kia do dự thật lâu.
Gấp đến hốc mắt đỏ lên, gắt gao lôi kéo tay Tô Yên.
"Anh, anh, ······"
Do dự hơn nửa ngày cũng không nói ra lời trong lòng.
Tô Yên xoay người, trực tiếp đè ở trên người hắn.
Một bàn tay cô chống giường, bốn mắt nhìn nhau.
Sợi tóc rối tung buông xuống.
Cô ra tiếng
"Anh muốn thực hiện nghĩa vụ phu thê cùng em?"
Xoát một chút, Diệp Tiêu sắc mặt đỏ bừng.
Thẹn thùng đến cả người đều muốn đỏ lên.
Nhắm mắt lại, lông mi run rẩy.
Nhưng vẫn là dùng sức gật gật đầu.
Diệp Tiêu gắt gao nắm chặt ga giường, cắn môi, một bộ dáng vô thố kinh hoảng.
Tô Yên vươn ngón tay, chạm vào đôi môi đang bị cắn chặt kia
"Không cần cắn."
Dù muốn cắn, cũng phải để cô cắn.
Nghĩ như vậy, Tô Yên cúi đầu hôn lên.
A, hẳn là nên cắn.
Đau đến Diệp Tiêu phát ra tiếng nức nở.
Một đôi mắt hồng hồng, nước mắt lưng tròng, người không biết còn tưởng rằng là bị khi dễ.
Một hồi âu yếm, bắt đầu từ một cái hôn.
Những chuyện sau đó, đều là thuận lý thành chương.
Môi lưỡi dây dưa, một tay Diệp Tiêu nắm chặt ga giường, tay còn lại ôm vòng eo Tô Yên.
Không biết khi nào, quần áo bị rút đi.
Ở trong căn phòng tối tăm, ái muội đan chéo.
Nguyên bản, Tô Yên còn lo lắng thân thể hắn yếu, hơn nữa còn thẹn thùng như vậy, suy nghĩ mình phải càng thêm chủ động một chút.
Tuy rằng đối với những việc này kỳ thật cô cũng mới lạ.
Dù sao trước kia, đều không cần cô chủ động.
Chỗ nào biết, khi quần áo rút đi, tay hắn ôm vòng eo cô, dùng lực một chút, cục diện quay cuồng, thế nhưng đè cô ở dưới thân.
Tô Yên còn chưa kịp phản ứng lại, liền nghe thanh âm người nọ e thẹn
"Anh sẽ hầu hạ em thật tốt."
Nói xong, thân thể dán sát lại đây, đôi tay thon dài trắng nõn kia, chuẩn xác ấn xuống hai tay cô.
Môi hôn từ trên xuống dưới.
Tô Yên sửng sốt.
Trong quá trình, cô còn nghĩ, hắn dường như có không ít sức lực a.
Sau đó, ái muội bốc lên, kéo ra triền miên lâm li.
Khi Tiểu Hoa kịp thời nghe được trong phòng ngủ truyền đến thanh âm.
Nó che lại đầu to của mình, chạy tới phòng bếp.
Tiếp theo, nhỏ giọng non nớt lầm bầm lầu bầu
"Nam chủ đại nhân gầy yếu như vậy, nên hầm canh gà cho nam chủ đại nhân uống. Ký chủ cũng nên uống, càng có sức lực."
Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa bắt đầu hành động.
Dựa theo thực đơn nó sưu tập được.
Bắt đầu hầm canh gà.
Canh gà đại khái cần phải hầm hai giờ đồng hồ.
Nhưng chỉ cần dùng nồi áp điện tử, mười lăm phút là có thể hầm xong.
Tiểu Hoa nghĩ, nam chủ đại nhân suy yếu như vậy, canh gà hầm xong, thì cũng mang vào là vừa?
Mười lăm phút sau, canh gà hầm xong.
Tiếng ՐêՈ Րỉ ái muội bên trong còn không có dừng lại.
Tiểu Hoa ôm cái nồi kia lmchờ ở phòng bếp.
Chờ a chờ, chờ a chờ.
Một giờ sau.
Canh gà lạnh, nó chỉ có thể đặt canh gà lại vào trên bếp giữ nhiệt.
Sau đó lại là chờ a chờ, chờ a chờ.
Làm Tiểu Hoa không nghĩ tới chính là, nó đợi cả một đêm.
Thanh âm bên trong còn không có dừng.
Tiểu Hoa có chút kinh hoảng.
Nam chủ đại nhân có thể xảy ra chuyện hay không?
Bị ký chủ ép khô??
Dù sao thân thể ký chủ là gien biến dị sức mạnh.
Thân thể cô với tố chất kia, kể cả là nam nhân gien biến dị cũng không đuổi kịp.
Huống chi nam chủ đại nhân là một người tự nhiên gầy yếu đây.
Sao đó, trong đầu Tiểu Hoa bổ não một hồi, hình ảnh nam chủ đại nhân nhỏ gầy đáng thương khóc nức nở xin tha, ký chủ đại nhân như cũ tiếp tục ép khô.
Tiểu Hoa tại chỗ xoay vòng vòng.
Ưm, buồn rầu a.
Nó nên làm cái gì bây giờ?
Lần đầu tiên gặp được một nam chủ đại nhân nhỏ yếu, nó muốn hắn sống lâu hai ngày.
Chờ đến giữa trưa.
Trong phòng thanh âm rốt cuộc cũng ngừng.
Sau đó, trong phòng truyền đến tiếng đi lại, tiếp là trong phòng tắm vang lên tiếng vòi sen.
Thực mau, tiếng vòi sen kết thúc, sau đó liền không có thanh âm.
Tiểu Hoa chỉ quan tâm một chút.
Nam chủ đại nhân còn sống không?
Nó ở trong phòng khách lắc lư.
Một bên lắc lư một bên cân nhắc, ký chủ thích nam chủ đại nhân như vậy, khẳng định sẽ cho hắn lưu một hơi tàn đi.
Nghĩ như vậy, Tiểu Hoa yên tâm
Sau đó tìm chỗ ngồi, bắt đầu nghiên cứu phương án bổ thận tráng dương.
Vì ký hạnh phúc của ký chủ, phải cho nam chủ đại nhân cường tráng lên!
·····
Lúc Tô Yên tỉnh lại, đã là ngày thứ ba.
Cô vừa mở mắt ra, liền thấy được gương mặt tuấn mỹ của Diệp Tiêu.
Sau đó, cảnh tượng chính mình ngất xỉu hiện lên rõ ràng trước mắt cô.
Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu, chỗ nào biết.
Trận "yêu" này, người không chống đỡ được mà ngất xỉu thế nhưng là cô.
Mà cái người khởi xướng này, hiện giờ còn đỏ bừng mặt, thẹn thùng nhìn cô.
Diệp Tiêu ôm Tô Yên
"Em đã tỉnh."
Nói chuyện thực nhẹ, vừa vui vẻ lại thẹn thùng.
Nhìn qua, trải qua một hồi làm lụng vất vả đối với hắn giống như không có gì.
Ngược lại càng thêm tinh thần sáng láng.
Lại nhìn Tô Yên, như là bị người hút tinh khí, mỏi mệt bất kham, mệt không chịu được.
Cô hơi há mồm
"Anh......"
Vừa nói, cổ họng không phát ra thanh âm.
Diệp Tiêu chặn lại nói
"Em buổi tối hôm trước hô thật lâu,cổ họng bị tổn thương, nói không ra lời, phải nghỉ ngơi cho tốt."
Nói xong, lại thực thẹn thùng nhìn Tô Yên, như là làm đấu tranh tư tưởng rất lớn.
Hôn môi Tô Yên.
Sau đó nói
"Em đối với anh thật tốt."
Tô Yên
"······"
Chờ đến lúc Diệp Tiêu cho cô uống nước, đỡ cô ngồi dậy.
Cô nhìn dấu vết trên người mình.
Cũng không biết nên nói cái gì.
Ngược lại Diệp Tiêu bên kia ánh mắt vẫn luôn nhìn chằm chằm cô.
Tô Yên đỡ giường, giọng khàn khàn nói một câu
"Lợi hại."
Diệp Tiêu tức khắc lại thẹn thùng.
Hắn đỏ mặt, ngồi ở mép giường, không biết nên nói cái gì.
Sau đó suy nghĩ thật lâu, hắn nhắm hai mắt lại, chu miệng.
Một bộ dáng chờ Tô Yên hôn môi.
Tô Yên nhìn đôi môi của hắn, nhìn lại dấu hôn xanh tím trên người mình.
Không hề động.
Diệp Tiêu lặng lẽ mở một con mắt.
Nhìn về phía Tô Yên.
Một bộ dáng không xác định
"Anh.... làm không tốt?"
Tô Yên đỡ giường, giật giật thân thể.
Chỉ cảm thấy một trận tê mỏi.
Cô gật đầu
"Tốt."
Diệp Tiêu nghe được cô khen ngợi, lại lại lần nữa chu lên miệng, chờ đợi hôn môi.
Tô Yên nhấp môi.
Giống như, không có cách nào với hắn.
Thò lại gần, hôn một cái.
Diệp Tiêu từ trên giường đi xuống.
Bộ dáng thực vui vẻ
"Muốn đi tắm rửa sao?"
Hắn hỏi.
Tô Yên gật gật đầu.
Sau đó, Diệp Tiêu liền ôm Tô Yên từ trên giường lên, đi đến phòng tắm.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc