Ngọt Như Mật - Chap 08

Tác giả: Nguyễn Băng Trâm

"Tưởng tổng dễ xấu hổ thật đấy."
"Cũng rất dễ cương nữa. Tưởng tổng, chim bé của anh hóa chim lớn rồi."
"Làm tôi khó chịu quá."
"..."
"Cô... ưm..."
Không để cho Tưởng Khâm có cơ hội nói nửa lời, Nghiên Thư đã trực tiếp ôm lấy mặt hắn, chặn miệng hắn lại bằng môi của mình.
Cô biết vị này rất nhát lại còn ngại ngùng, sẽ không làm ăn được gì hết nếu cô không ra tay trước. Cứ ngồi đó mà chờ hắn tới thịt cô thì đến bao giờ Nghiên Thư mới có thai đây?
Không có thai thì còn khuya mới lấy được tiền.
Hừ, vậy cô phải đành ra tay rồi!
Nghiên Thư tuy rằng không có kinh nghiệm thực chiến trên giường như hôn môi hay gì đó thì cô vẫn làm được, ít ra có thể khiến người nào đó dâng lên Dụς ∀ọηg mà ôm chặt lấy cô.
Tưởng Khâm siết chặt lấy eo của Nghiên Thư, cuối cùng đảo khách thành chủ, đem đôi môi kia ngậm lấy mà cắn ʍúŧ. Nụ hôn trúc trắc vụng về của hắn từ từ trở nên điêu luyện hơn.
Không hổ danh là người đàn ông thông minh, mới hôn một lúc đã có thể tự học thành tài rồi.
Nghiên Thư bị Tưởng Khâm hôn đến choáng váng, cả người ngứa ngáy hết cả lên. Cô nắm lấy bàn tay của Tưởng Khâm đặt lên trên иgự¢ mình, sau đó cắn môi hắn một cái, thủ thỉ dụ dỗ.
"Tưởng tổng, sờ иgự¢ tôi đi... ưm..."
Ánh mắt của Tưởng Khâm trở nên mơ hồ, hô hấp hỗn loạn nóng rực. Hắn sững người môt lúc sau đó làm theo lời của Nghiên Thư, thỏa mãn mọi yêu cầu của cô.
Trong thư phòng truyền tới âm thanh ՐêՈ Րỉ kiều mị của Nghiên Thư, cơ thể của cô nằm gọn trong vòng tay của Tưởng Khâm, hưởng thụ cảm giác đê mê mà hắn mang lại.
Nhìn vẻ mặt động tình của hắn kìa, thật đúng là mỹ cảnh nhân giang mà, quyến rũ chếc đi được.
"Tưởng tổng... bên dưới thật khó chịu..."
Nghiên Thư nằm trên bàn làm việc của Tưởng Khâm mà kêu lên. Người đàn ông đang vùi mặt giữa đồi núi của cô ngẩng mặt lê nhìn, trong mắt ngoại trừ Dụς ∀ọηg thì chẳng còn gì khác. Nhưng hiển nhiên, khi nghe Nghiên Thư nói lời đó, hắn đã khựng người lại.
Sau đó, Nghiên Thư chỉ nghe thấy Tưởng Khâm nói một tiếng: "Về phòng ngủ..."
Rồi cơ thể cô bị bế thóc lên sau đó treo ở trên người Tưởng Khâm, được hắn bế trong tư thế mặt dối mặt, hai chân quấn quanh eo hắn cùng hắn vội vàng trở về phòng.
Cửa phòng ngủ vừa đóng lại, Nghiên Thư đã bị Tưởng Khâm đè lên giường, hung hăng giày vò một phen.
Đêm đó hắn làm cô rất thoải mái, cảm giác kia hễ cứ nhớ lại liền khiến cho Nghiên Thư thích thú.
Sớm hôm sau, Nghiên Thư bên cạnh đã tỉnh từ sớm, đang chống tay nghiêng đầu nhìn người nào đó nằm bên cạnh.
Cô nhoẻn miêng cười, không nhịn được trêu:
"Thật không ngờ Tưởng tổng là trai tân đó."
"Nhưng chim chóc thật khỏe nha, khiến người ta thoải mái lắm đó."
"Tưởng tổng, đừng giả vờ ngủ nữa."
"Chim của ngài còn thức dậy sớm hơn ngài đó."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc