Tại sao ư?....Tại sao?....._Nó chợt mở mắt sau giấc mộng dài..-Mình...đã ngủ quên?
- Khò.....
Nó kéo chăn đắp cho hắn...Một lúc sau...Nó quay đầu nhìn lại!? Sao hắn vào đây được!? Chung giường!? Khóa cửa rồi mà?! Nó giữ trạng thái hết sức bình tĩnh...
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!!!!!
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á !!!!!!!!!!!!!_Hắn vừa mới tỉnh ngủ liền hoảng hồn hét theo
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!_Nó đáp lại
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á !?!???!!!!!_Hắn hỏi
- Á Á Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!_Nó trả lời
- Á Á Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!_Hai người đồng thanh!
Sau cuộc khủng hoảng "TOÀN THẾ GIỚI", bình yên đã trở lại...Nó lấy khẩu cung hắn
- Lí do vì sao cậu lẻn vào phòng tôi ngủ ?
- Lâu rồi không gặp chị, vả lại tôi muốn được nằm lên đùi chị ngủ như hồi đó!
- Vậy là tối qua!? Cậu ngủ trên đùi tôi!?_Nó rùng mình sau cái gật đầu thật thà, ngây thơ của Hắn ta
- Hí hí!!
- Cậu vào bằng cách nào!?
Hắn chỉ tay về cánh cửa phòng đã bị gãy và phá banh-ra-tông
- Cậu! Cút ngay!!
- Tôi sẽ làm lại cánh cửa với một điều kiện
- Cậu muốn gì ở tôi?
- Chị là Osin của riêng tôi trong vòng 3 tháng! Chỉ cần nhiêu đó thôi
- Không, tôi sẽ tự kêu người làm lại cửa phòng!
- Chị nghĩ tôi sẽ để vậy sao? Đâu dễ
- Cậu!?...Cậu dám!
- Chị đang thách thức tôi đấy à?
- Tôi đồng ý!
- Thỏa thuận!
-....Thỏa thuận. Rồi, mau làm lại cửa cho tôi đi
- Từ từ,...còn sớm mà, tôi đã gọi thợ đến rồi, bây giờ chúng ta đi thôi!
Hắn kéo tay nó đi
- Đi đâu!?
- Đi dạo! Đeo cái này vào đi!
- Cái này là....
- Chị còn nhớ sao? Cái xích chó khi xưa đấy!
- Cái gì!? Tôi không đeo!
- Đồng nghĩa với việc chị không cần cửa phòng! Thế thôi!
Nó vội đeo vào cổ, Lu nhận ra sự thay đổi của chiếc vòng cổ...
- Nó đổi thay rồi, cái vòng cổ này đã chật hơn trước rồi...
- Chị nhìn lại đi
- Nhìn gì?
- Do nó chật hơn hay do chị đã lớn hơn?
Lu ngạc nhiên ngắm nhìn chiếc vòng cổ hồi lâu...Nó nhận ra...Không phải do chiếc xích cổ thay đổi mà là do...Lu...đã đổi thay. Nó nhìn xích cổ rồi lại nhìn Phong,Lu đang thắc mắc,...Hắn đang cố khiến cho Nó nhận ra điều gì sao!?
Sau lần đi dạo đó...Nó cứ trằn trọc suy nghĩ mãi, thôi thì cứ làm Osin cho cậu chủ vậy!
{9 giờ sáng...}
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!?!@@!#$%^&()&$#@_Nó hét toáng lên vào tai Hắn ta
- Chị làm gì vậy? Đang ngủ ngon mà!
- Cậu!! Dậy mau cho tôi!!_Lu xách tai hắn lên rồi kéo đi không thương tiếc
- A!? Aya! Đau! Chị làm gì vậy?
- Chúng ta cần nói chuyện!
Lu và Phong ngồi đối diện nhau
- Tại sao cậu lại vào phòng tôi ngủ! Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao? Cậu định giở trò hạ lưu với tôi à?_Nó gắt lên
- Chị nhìn đồng hồ xem! Bây giờ đáng lẽ chị phải chuẩn bị bữa sáng cho tôi chứ! Chị đã quên vai trò của mình! Chị định gian lận à?_Phong tức tối
- Thế thì thay vì chui vào phòng tôi ngủ thì sao cậu lại không gọi tôi dậy?
- Thì tại...Lúc đó..trễ rồi!_Hắn tru tréo
- Trễ rồi thì cậu ngủ trên giường tôi luôn à!_Nó nhạy bén
- Tại lúc đó tôi buồn ngủ quá nên...!
- Nếu tôi nhớ không lầm thì hôm qua tôi đã khóa cửa phòng rồi mà?
- Tôi có chìa khóa phòng cô mà_Hắn ngây ngô
[RẦM!!!]_Nó đóng sầm cửa rồi đi ra ngoài
- Này!!!
-....
- Chị nghe tôi giải thích đã!
-....
- Tôi xin lỗi!
-....
- Chị lơ tôi à?
-....
- Ít nhất chị cũng phải trả lời tôi chứ!
-....
- Nghe tôi nói đã!_Phong nắm lấy vai Lu, Nó đứng lại
- Gì
-...Cho tôi...Hộc hộc.._Hắn thở dốc
- Nói nhanh, mất thời gian của tôi rồi!
- Cho tôi....Xin lỗi
- Thì sao?
- Chị phải về nhà chuẩn bị bữa sáng cho tôi chứ!
- Không
- Này! Định trốn việc à!
- Thế đã sao? Cậu đã vi phạm những gì chúng ta đã thỏa thuận, cậu không tôn trọng tôi. Việc gì tôi phải nghe theo lời cậu như con ngốc?
-...
[Brừm Brừm..!!]_Nó phóng chiếc S1000RR màu đen trắng đi như bay với tốc độ khủng khi*p
Phong thẫn thờ hướng mắt dõi theo cho đến khi Nó đi khuất dần..:- Tôi sẽ...Khiến chị trở về như trước, tôi không chịu thua đâu_Hắn thầm nói với bản thân
- Cơn gió nào đưa cô đến đây vậy tiểu thư?_Khang bước ra từ sau cánh cửa phòng
- Cho tôi biết, nội dung cuộc họp tối nay ở trụ sở Devil
- Cô cũng có hứng thú à?
-...
- Chẳng phải mọi năm cô đều phớt lờ nó đấy sao?
- À..., Anh hiểu lầm ý tôi rồi_Nó nghĩ đến Phong...
-...!?
- Tối nay tôi bận chút việc nên...Không thể dự cuộc họp...
- Không
- Tại sao?
- Lý do nghỉ phép của cô?
- Tôi bận việc
- Việc gì? Chẳng phải..._Cậu ta nhếch mép đểu cán:- Tên họ Vương ấy đã trở về rồi à?
-...
- Cô bận "Chăm sóc" cho hắn ta sao?
- Nếu cậu không muốn Trụ sở ngầm Devil bị phát hiện thì tốt nhất cậu nên câm miệng lại và làm theo những gì tôi nói đi!_Nó lạnh nhạt lườm Khang
- Được thôi! Nhưng cô nên nhớ...Giữa cô và nhà họ Vương...
- Tôi xin phép_Nó gạt phắt câu nói của tên đó và đứng bật dậy
- Nội dung của buổi họp tối nay tập họp ở "Lớp Học Đen", tối nay sẽ có một vụ buôn bán νũ кнí trái phép, đối tượng thương lượng là một nhà buôn ở Đức. Cô nỡ từ chối nhiệm vụ của mình chỉ vì...Tên nhóc con đó thôi sao?
[Brừm Brừm]_Nó vờ như không nghe thấy và phóng xe đi
Nó ngồi nơi công viên, trên hàng ghế đá khi ấy, nhớ đến cái xích cổ, À!? Phải rồi! Cái xích cổ ngày hôm qua...
- Cái xích cổ...Hắn định ám chỉ mình điều gì!?...._Nó thở dài...
{Tối....}
Nó về đến nhà,...không thấy bóng dáng Phong đâu cả, nó vội đi tìm
- Phong?_Nó vào nhà bếp
....[RẦM!]
- Cậu đâu rồi!_Chạy đến phòng sách
....[RẦM!]
- Tôi không thích chơi chò trốn tìm với cậu đâu!_Đến hơn 50 các phòng khác trong nhà
.....[RẦM!]
- Mau ra đây!_Cuối cùng là 2 nhà kho
....[RẦM!]
Nó chạy một mạch đến trước cửa nhà tắm rồi phá cửa xông vào
[R..Ầ...Ầ...M.M.]
Cửa kiếng nhà tắm đã bị phá tang hoang, mắt nó trợn trắng, miệng lắp bắp không thành tiếng trước một cơ thể lõa lồ, Hắn đang thoát y!? Người trần như nhộng, làn da trắng mịn, tuy Phong không to con nhưng bù lại là một cơ thể săn chắc, được cái dáng cao cao, bờ vai rộng nam tính, lại sở hữu một tấm lưng khá quyến rũ...Nước từ vòi sen cứ trút như mưa từng hạt lên mái tóc nâu đỏ rũ xuống, nước nặng trĩu xuống cổ lăn xuống xương đòn gánh rồi từ từ....xuống dưới...xuống dưới...dưới nữa....
- Á!? Á! Á! Á?! Á! Á! Á? Á@ Á^ Á! Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á !?!???_Hắn hỏi
- Á!@Á@#A!@@A!?AÁ#A!?AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!@?#$%%^^^!##"""_Nó che một bên mắt trái lại rồi hét cay đắng
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!???? CÒN CON MẮT BÊN PHẢI CHỊ DÙNG ĐỂ LÀM GÌ HẢ!!!!!!!!!!!!!!! Để chiêm ngưỡng sao!!?!?!!!!!!!!
- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!!!!!!!_Nó hét toáng lên, đằng này nó che luôn 2 con mắt
- TRỜI ƠI!!!!!!!!!!!!! MẤT TRINH RỒI! MẤT ĐỜI TRAI NGÀN VÀN CỦA TÔI RỒI!!!!!???? LÀM SAO SAU NÀY TÔI LẤY VỢ ĐƯỢC NỮA!!!??!?!!!! HUHUHUUUUUHU....KHI NÀO MẸ VỀ, TÔI SẼ MÁCH MẸ CHO CHỊ XEM! HUHUUUUU....ĐỒ BIẾN THÁI!!!
- Hic...Huuu...Hu..Hix..._Hắn ngồi đó sụt sùi, hai mắt đỏ hoe, bờ môi run run, nước mắt ứa ra như nước biển
"Bà Chằng Lửa" Nhìn chằm chằm vào Hắn ta rồi quay sang nhìn Lu tủm tỉm cười:
- Phong...C..Con...Gọi mẹ về trong khi mẹ đang có một buổi kí hợp đồng làm ăn quan trọng với khách hàng chỉ vì chuyện cỏn con này thôi sao? Mẹ cứ tưởng là động đất, sóng thần khi nghe con khóc rồi còn rú lên như chó săn qua điện thoại nữa chứ! Con có bị sao không vậy?
- Cái này..Hix,,,Hic....Mà...m..mẹ..ẹ...Còn nói là chuyện cỏn con? Huu...Mẹ có bị sao không vậy! Huhuhuuu...._Phong nấc lên nghẹn ngào, thút thít
- Trời ơi!? Phong!! Con có phải là con trai không vậy? Con 18 tuổi đầu rồi đó! Có chuyện này mà cũng khóc!?
- Hicc...Tại chị ta!! Làm sao sau này con lấy vợ được nữa! Đây là chuyện tương lai của con đó!! Mẹ có nghĩ cho con không vậy?! Huuu....Mẹ có phải là mẹ con không vậy!
- Khục...Ha...h.._Nó ngồi đó nhịn cười muốn bể bụng
- Hahahaha_Mẹ hắn cũng cười theo dã man
- Hai...i..Hai người cười cái gì! Bộ chuyện này đáng để cười lắm sao!_Hắn gượng gạo nấc lên nhìn trông...dễ thương
- Cậu...khục...ha....h...Đáng yêu thật!
- Chị!? Đồ!...
- Hahahahaha_Nó với mẹ hắn ta đồng thanh
- Hai người!...Tức ૮ɦếƭ mà! Huu...hu..._Biết sao được? Mong người đọc đừng nghĩ rằng giới tính của hắn bị lệch lạc ạ! Ở đây em xin đính chính lại, Hắn là con trai "X-Men" Đàn ông đích thực nhưng vì là công tử bột hay được nuông chiều từ nhỏ nên có phần tính cách con nít ạ
- Vậy thôi..Dì tiếp tục buổi kí hợp đồng đây, con ở nhà trông chừng Phong nha!
-..._Nó không đáp lại
-...._Mẹ Hắn nhìn Lu một lúc lâu rồi quay đi
...Một ánh mắt...Lạnh băng...Bờ môi êm tựa như tuyết..._Nó bắt đầu choáng váng
- Bắt đền chị đấy!_Phong la lên
[RẦM!]
- Lu!? Này! Chị tỉnh dậy đi! Chị đùa không vui chút nào hết! Lu!!_Hắn la lên:- LU!?!!!
RẦM_Hình ảnh...Chiếc xe hơi...Một người đàn ông bước ra...Tiếng giày lộp cộp,...Ông ta lay người Nó, vẻ mặt lo lắng!?....Cha....Cha dượng!?
Nó ngồi bật dậy:- Á!?
- Chuyện gì vậy!?_Hắn hoảng hốt
- Hộc..._Nó thở gấp, mồ hôi đẫm trán:- Không...Không có gì!_Một giấc mộng,....Một mảnh kí ức ẩn hiện chợt ùa về!? Và cha dượng nó_Ông Tổng đã xuất hiện trong đó!? Những vệt máu dưới nền đường, nó đang nằm đó!? Và sau đó!?
- Chị sao vậy?_Hắn nhẹ nhàng đặt tay lên trán nó
- Tôi ổn_Nó gạt tay hắn ra, chợt nhìn thấy chậu nước ấm và cái khăn tay:- Cậu...đã chăm sóc tôi suốt đêm?
- Ừ! Có gì không?
-...Cảm ơn..._Nó quay mặt đi
- Ờ...Ùm..
Suốt đêm hôm đó...Hắn ngồi dưới giường, tay nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của nó...Lần đầu tiên giấc ngủ không còn xuất hiện ác mộng nữa...mà là một giấc mơ đẹp,...Nó cảm thấy thật an toàn và ấm áp...