Màn đêm của tội lỗi.....Buông xuống, bóng tối bao trùm cả thành phố, tiếng xe cộ lướt trên mặt đường với hàng đèn đường mờ ảo...
Két.../_Nó bước vào phòng Hắn
"Xin lỗi,....Tôi không thể đến được với cậu....Bởi vì tôi là một sát thủ, là kẻ Gi*t người hàng loạt, là kẻ tham gia biết bao nhiêu đường dây buôn bán νũ кнí trái phép...Là nô lệ của Devil trong thế giới ngầm....Đó là lý do? Hay là lá chắn để tôi không phải đối diện với con người thật của mình?...Tôi...Yêu cậu"
Kéo màn chăn êm ấm đắp lên cho Phong, Nó khẽ hôn lên trán Hắn, những giọt lệ đọng trên mi như chỉ lướt qua trong một khoảnh khắc,...Nó đã được lắp lại bằng một nụ cười nhợt giả tạo trên môi...Ngắm hắn thật lâu...
Bóng tối...Thứ mà mấy ai cũng khi*p sợ, khác với ánh sáng...Nó bao trùm mọi thứ chỉ bằng một màu đen tội lỗi, như nuốt chửng lấy mọi thứ...Bởi...Chúng đơn độc...
Lu ra ngoài...Quay đầu nhìn lại ngôi biệt thự, nơi phòng của Hắn, Nó đội lên chiếc nón bảo hiểm màu đen, ngồi lên chiếc S1000RR và phóng đi. Mặt đường lúc này nhuốm màu bóng loáng mờ ảo bởi...Trời đang trĩu hạt,...Mưa tí tách rơi...Từng hạt...Từng..hạt...Mỗi một hạt mưa trĩu nặng thấm xuống đôi vai...Càng khiến cho lòng Nó thêm u buồn...Mưa bỗng dưng kéo ùa về quá khứ...Những hình ảnh mờ nhạt trong tâm trí Nó...
Vù..ù..ù/_Nó phóng đi thật nhanh
Đến một ngôi nhà sang trọng...
Nó khéo léo đột nhập vào mà không gây chút tiếng động,...Đèn phòng vẫn còn sáng chưng..Nhưng...
Két../_Khẽ tiếng động, cửa phòng vẫn mở. Nó bước vào...
- Ngươi!?
XOẸT!?/_Nó nhanh chóng
- Im lặng...
- Giọng nói này!?
- Phải..
- Cô chủ!?
Một lúc sau...
Cạch/_Ly cà phê được ông Dave đặt xuống bàn trước mặt nó
- Cô chủ đến tìm tôi có chuyện gì?
- Cách đây 5 năm trước...Có phải...Bà Vương đã nhận nuôi tôi?_Nó nghiêm túc
-.....Cô chủ!?
- Ông chưa trả lời câu hỏi của tôi thưa ông Dave, quản gia tận tụy của bà Vương đã được về hưu...
-....Nếu cô đã biết rồi....Thì...Tôi sẽ kể...
-....
- 5 năm trước...Khi cô tròn 16 tuổi,...
*- Căn nhà này thưa bà!_Ông ta thốt lên
*- Ông vào đó nhận con bé về
- Sau đó...
- Vậy là bà Vương đã biết tôi từ trước? Mối quan hệ giữa tôi và bà ta thực ra là gì?
- Chuyện đó tôi không rõ. Vì bà chủ không nói, bà ta nói rằng cứ làm theo lệnh bà...
- Mục đích tôi đến đây không phải chỉ để biết được nhiêu đó.
- Từ trước đến nay tôi chỉ toàn làm theo lệnh bà chủ nhưng chỉ có việc nhận nuôi cô thì...Tôi không rõ lí do...
- Có thật là vậy?
-...!?_Ông Dave trắng trợn nhìn ánh mắt sắc lạnh của Nó
XẸT!!/_Nó lấy dao ra chĩa vào cổ ông ta
-!? Cô...
- Có thật là..Ông không biết...Hay chỉ là giả vờ không biết?
- Tôi...
- 1
- Tôi...
- 2
-...
Xẹt/_Chỉ với một nhát dao là...Con mồi đã tê liệt..Ông ta...Đã ૮ɦếƭ ngay ở tiếng đếm thứ 3
- Thật không ngờ...Bà lại có một con chó trung thành đến vậy bà Vương!
Bàn tay tội lỗi nhuốm đầy máu của sự thù hận,...
- Lu ơi!_Tên Phong hớn hở ôm con gấu bông chạy ra khỏi phòng, cả đồ ngủ vẫn chưa thay ra (==")
- Gì?
- Đêm qua tui có giấc mơ đẹp mê hồn luôn!
- Mơ thấy gì?
- Tui...Hí hí hí_Hắn e thẹn còn bày đặt gặm lỗ tai con gấu bông
- Nói đi
- Ùm thì tui...A Hí hí hí hí
- Tôi đi rửa chén đây!
- Á! Tui còn chưa kể nữa mà!_Hắn kéo áo Nó
- Thay vì đứng đó nghe cậu cười như mấy con mụ bán cá ngoài chợ thì tôi thà đi nói chuyện với mấy con chó mặt xệ
- Hôm qua, tôi mơ thấy chị hôn lên môi tui á!
- PHỤT!!! Khụ Khụ Khụ Khụ!_ Nó đang nốc chai nước vừa nghe xong câu nói của hắn, nước sặc từ mũi chạy đến đỉnh đầu
Theo những gì xảy ra tại "Hiện trường" vào đêm hôm đó trong bộ nhớ của nó không hề có chuyện lố bịch như thế, rõ ràng đêm qua Nó hôn lên trán hắn cơ mà! Đùng một cái, hắn cho đến môi chạm môi là sao?!
- À, đêm qua tôi cũng có một giấc mơ rất đẹp_Lu ngồi nhấp ly cà phê tỏa khói nghi ngút
- Mơ thấy tôi hôn chị à?
- Không
- Chị mơ thấy gì kể lẹ đi!_Hắn ta nôn nóng
- Đêm qua
- Sao?
- Đêm qua...
- Sao?
- Ghé mặt vào đây
Hắn đưa sát mặt vào
- Đêm qua_Nó thì thầm vào tai hắn
- Sao?
- Tôi mơ thấy
- Ực..._Hắn hồi hộp nuốt nước bọt
- Mơ thấy
- Sao?!
BỐP!!!!/- Tôi đấm vào mặt cậu một cái!!!!
- Á Á Á Á Á Á Á!!!! Chị làm cái trò khỉ gì vậy!?
- Cho chừa! Tên biến thái, bệnh hoạn!
- Chỉ là mơ thôi mà chị làm như có thật vậy!_Hắn xuýt xoa
Khuôn mặt Nó đỏ lựng, mặc dù không hôn lên môi nhưng Nó đã hôn trán hắn rồi! Hôn gì vẫn là hôn mà!
- E hem! Tôi về phòng đây_Nó tằng hắng đánh trống lảng
Hắn lấy làm lạ với thái độ của Nó từ sáng, hồn cứ bay theo mây gió sao sao ấy. Phong ngẩn người
Nó vào phòng mình khóa cửa lại, đặt trên bàn một cuốn sổ. Đêm qua, trong lúc xóa đi dấu vết sau khi đã Gi*t ૮ɦếƭ ông Dave tình cờ Nó tìm thấy được cuốn nhật kí phủ kín bởi một lớp bụi dày đặc, và không gì khác, cuốn sổ đang đặt trên bàng chính là cuốn nhật kí đêm qua Nó đã thấy được trong ngăn tủ kéo bàn làm việc của ông Dave, vì không có nhiều thời gian nên đêm qua Nó đã dời chuyện khám phá cuốn nhật kí qua một bên. Nó lật trang đầu...!?
"Ngày X Tháng X Năm X
Con gái, hôm nay là ngày sinh nhật lần thứ 6 của con. Ta đang rất nôn nóng muốn được nhìn con gái của ta đã trưởng thành và xinh hơn trước,..."
Ngay từ dòng chữ viết đầu, Nó đã nhận ra:- Cha!?
"Nhưng ta đã không thể thực hiện lời hứa của mình với con, khi đang trên đường về nhà ta nhận được cuộc gọi từ mẹ con và..."
- Tại...Tại sao!? Sao lại không viết tiếp!?_Thay vào chỗ trống đó là những vệt máu, là những nét 乃út quệt quẹt vội vàng từ giã trang giấy và những vết bẩn nhem nhuốc.
"Mẹ ơi?"
"Gì vậy con?"_Người phụ nữ có vết chàm lớn trên vai nhẹ nhàng nói
" PaPa của con đâu?"_Nó nghiêng đầu hỏi
"À...Để mẹ gọi cho ông ấy"
Kétttttttttt/
"Gì vậy mẹ?"_Nó khó hiểu nhìn vẻ mặt xanh xao của mẹ
" À...À.."_Tim bà quặng thắt nhìn con bé:"Không...Không có gì đâu con"
"Nhưng con nghe thấy tiếng động lớn ở đầu dây bên kia rồi còn nghe thấy tiếng vọng của nhiều người bên đó nữa!"_Nó ngây thơ
"PaPa của con đang bận họp thôi không sao đâu"_Mẹ nó đi lấy cái áo sơ mi khoác tạm
"Mẹ đi đâu vậy?"
"À...Mẹ bận chút việc. Con ở nhà chơi với em"
"Còn sinh nhật con? PaPa không tới hả mẹ?"_Nó buồn bã
"Mẹ xin lỗi, bây giờ mẹ rất gấp, không thể trả lời con được"_Bà hối hả chỉ kịp vớt lấy cái khẩu trang kèm chiếc áo khoác đen. Trong đêm mưa tầm tã, bóng lưng nhỏ nhắn của người mẹ khuất dần nơi chiếc xe hơi của ông Dave chờ sẵn rồi nổ máy vụt đi sau làn khói động cơ.
"Chị Vy ơi"_Nghe tiếng gọi của đứa em trai ngây ngô toát ra sau lưng, Nó xoay đầu lại, nước mắt bất giác chảy dài chiếm lấy cả khuôn mặt nhỏ nhắn của Nó.
Cậu em trai 3 tuổi chớp đôi mắt đẫm nước, cũng khóc theo:"Đừng khóc nữa mà. Chị ơi...Em yêu chị nhiều lắm. Đừng khóc nữa chị ơi..."
Vuốt mái tóc nâu sẫm của cậu bé, nó nức nở:"Em ở nhà ngoan, chị đi tìm PaPa"
"Chị ơi?"_Thằng bé khóc thét lên , từ nhỏ không giây nào cậu chịu rời xa Nó cả.
Để mặc đứa em trai bé bỏng ở nhà, Nó toan bước đi . Ổ bánh kem 2 tầng cắm đầy những cây nến nhỏ lung linh đủ màu sắc xung quanh, trên đỉnh là một cây nến hình số 6 giữa những ánh lửa rực rỡ khác. Bị bỏ mặc trên bàn, bây giờ Nó chẳng cần nữa, mặc trên người chiếc váy trắng thuần khiết mà lúc sáng PaPa đã tặng, Nó thích lắm nhưng bây giờ chẳng còn ý nghĩa gì nữa...Những hạt mưa rát buốt cứ phất phảng vào mặt, trên đôi vai nặng trĩu, gió mãnh liệt thổi bay mọi thứ, Nó như rơi tõm vào một cái hố không đáy, bao vây lấy tâm trí Nó, trươc mắt Nó là một khoảng không trọng lượng tối om...Những giọt mưa khiến cho dòng nước mắt loãng ra và tan biến...Nó chỉ biết chạy, chạy, chạy thật nhanh. Trong đầu cứ lặp đi "Mình phải cứu Papa" lặp lại.
KÉT!!!!!!!!!!!!!!!/
"Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á"
RẦM!/
Nó đã bị ông Tổng đâm trúng và mất đi những mảnh kí ức của mình sau vụ tai nạn đó. Trở về với thực tại, những mảnh kí ức mong manh ẩn hiện chợt ùa về trong tâm trí Nó, những giọt nước nóng ấm ngậm ngùi đọng trên hoen mi cứ tuôn ra rồi lại lăn dài trên gò má, nó bất giác ôm đầu khụy xuống chân bàn.
- Vy? Vy là tên mình?!_Nó lầm bầm
- Lu! Lu! Lu!!
Rầm Rầm Rầm/_Nghe thấy âm thanh vang dội mãnh liệt ngoài cửa, nó vội lau đi những giọt nước mắt và tạm dẹp cuốn nhật kí xưa cũ của Papa vào ngăn tủ kéo bàn
- Gì?_Nó mở cửa phòng
- Tôi gọi chị nãy giờ hơn nửa tiếng đồng hồ mà chị vẫn tru rú trong đó là sao?
- Đang bận..._Nó lườm đến những vật dụng trên tay hắn:- Cậu làm gì với cái đống đó vậy?
Nào là nồi, niêu, xoog, chảo, muỗng, chày, giá, bát, đĩa,...Blah Blah...Nó tiếp:- Lập dàn cầu mưa? Hay trại điên vậy?
- Tôi phá cửa quá trời mà thấy chị không ra nên...
- Cái gì!? Phá cửa? Cậu có nhớ cậu là vua phá cửa không vậy!?_Nó vừa dứt lời
ẦM!/_Cánh cửa phòng đã đổ sập xuống
Nó nhìn cánh cửa phòng một cách trắng trợn vừa tiếc nuối vừa điên tiết lên, Hắn thì rón rén...Nó nắm cổ áo Hắn ta
- VƯƠNG TRIỆU THANH PHO O O O O NGGGGGGGGGGG!!!!!!!!!!!!!!!_Nó tận dụng nồi, niêu, xoog, chảo với cả cái chày hắn đã đem lên:- GRỪ..Ừ...!
- Chị...Chị...Chị tính làm gì!?? Hãm Hi*p đời trai tôi à? Đừng có hòng! Mau..Mau bỏ cái...cái chày đó ra!!
- HÉ HÉ!!_Mắt nó sắc như dao cạo
- Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!!!!!!!!!!!!!! BÀ CHẰNG LỮA ĐỜI THỨ 22222222222!!!!!!!!!!!!!!!!!
P/s: Tác giả ớn lạnh cặp đôi này luôn (==\'\'). Cảm ơn các bạn đã theo dõi truyện, do mạng kém nên mình lâu đăng chương, mọi người thông cảm tác giả nha, yêu các bạn lắm luôn, đón xem chuyện gì xảy ra vào chương tiếp theo nhá! (^^)