Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 149

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Thuận tiện liệt kê vài ví dụ, hoàng thân nào xa xỉ lãng phí, cả ngày không có chí tiến thủ, lấy đùa bỡn nữ nhân làm trò vui.
Người nào quốc thích, không màng đến đền đáp ân huệ của triều đình, chỉ biết tìm hiểu tám chuyện riêng của người khác......vân vân còn rất nhiều trường hợp cá biệt nữa.
Hoàng đế giận dữ, sai Tông nhân phủ điều tra nghiêm ngặt thêm, lại hạ lệnh, bắt các con cháu của hoàng thân quốc thích phải đến Thái học viện học tập, hoặc là luyện tập kỵ xạ, tham gia cuộc thi định kỳ, không thi đậu, không phát trợ cấp.
Nhất thời, công việc mỗi người đều lu bù lên, không có nhiều thời gian cùng tinh lực như vậy đi buôn dưa lê.
Con cháu hậu duệ quý tộc trong kinh thành cũng phải chịu sự thống trị nhất định, bầu không khí vì điều này mà thay đổi mới mẻ.
Hoàng đế cảm thấy cực kỳ vui mừng.
Ha, Mạt Mạt của hắn, tiểu nha đầu của hắn, luôn có thể biến gỗ mục thành điều kì diệu.
Làm cho hắn sao có thể không yêu thích nàng?
Chuyện của Tô Mạt tiến triển phi thường thuận lợi.
Tô Mạt có không gian phát huy, chỉ huy A Lí, A Thành, A Tùng, cùng với mấy người nữa Tĩnh thiếu gia đưa cho nàng sử dụng, còn có cả phu phụ Hồ tiên sinh, Thủy Muội, Hồ Tú Hồng đám người đó tạm thời đi lo việc vùng đất đhoang sơ kia.
Nàng chỉ huy người ta đem phương bắc nơi có ngập úng, đào luôn thành một bờ đê chứa nước lớn, đem tảng đá lấy ra lót đường, xây tường, xây ven sông, không đủ thì mua từ nơi khác về.
Thổ nhưỡng của đất đai màu mỡ đã bị vận chuyển đến phía nam vùng đất dễ bị khô hạn, san bằng thành một khối từng bậc từng bạc làm thành ruộng bậc thang.
Như thế nam cao bắc thấp, phía bắc tích nước, phía nam dùng để gieo trồng thu hoạch.
Chờ bờ đê đào xong, mùa xuân thứ hai năm nàng lại sai người đi mua rất nhiều cây giống, hoa giống….vân vân, dùng để trang điểm vùng đất này.
Ở chung quanh bờ đê trước tiên trồng một vòng xung quanh loài hoa đón xuân ( loài hoa nở về mùa xuân ) sinh trưởng trong nước, lại trồng thêm đủ loại hoa màu sắc khác nhau, sau đó mặt sau tùy ý trồng một vùng hoa, ước chừng rộng hơn một trượng, sau đó là một mảnh hàng rào cây xanh.
Hàng rào cây xanh chủ yếu gồm các loại cây cối hoa tường vi, hoa hồng, dâm bụt, cự sương, cây trúc đào, cây sồi xanh…vân vân.
Lúc trồng giữ một khoảng cách, không quá hai ba năm, có thể rậm rạp quấn lại một chỗ với nhau, có thể tạo ra được tác dụng bảo hộ hữu hiệu, không đến mức có người hoặc là động vật vì ham chơi sẽ lao xuống kênh đào ૮ɦếƭ đuối.
Hàng rào cây xanh cũng không cần bịt kín, sẽ có cách nhau, dùng cây sồi xanh thấp ngăn cách, lại xây thêm cửa hàng rào, có người chuyên cai quản, có thể ra vô.
Hiện tại bất quá là mới trồng được tới năm thứ 2, đã tươi tốt sum suê, sắc hoa nở nộ khắp vườn.
Ngoài con đê ngăn lũ lụt đó ra, Tô Mạt sai người đem vùng đất ấy khoanh thành các vườn hoa viên nhỏ bao gồm, hải đường, hoa đón xuân, hạnh thụ, mai thụ, cây mận, cây táo.
Lớn nhỏ nhiều loại, có vườn 5 mẫu, có vườn 3 mẫu, có mảnh nhỏ khoảng nửa mẫu.
Sau đó căn cứ vị trí khác nhau, ánh mắt trời chiếu xuống khác nhau, thổ nhưỡng khác nhau và các điều kiện khác nữa, Tô Mạt phân biệt chúng để gieo trồng cây cối hoa cỏ cho phù hợp với tính chất của chúng.
Hoa viên thời điểm vào xuân có hoa mai, sơn trà, thủy tiên. Vào giữa xuân; trong tháng 2, 3 còn có hoa đào, hoa mận, hải đường, đinh hương; Cuối xuân còn có mẫu đơn, thược dược vân vân. Mùa hè còn có quả lựu, thục quỳ, cây bóng nước, cây anh túc, cây trúc đào, cây hoa mào gà, ngọc trâm hoa, sơn chi hoa, hoa nhài …vân vân. Đến mùa thu, hoa cúc các màu, dâm bụt, hồng bạch, đồng tiền, thu hải đường…vân vân.
Loài hoa thông thường, dễ dàng tìm được, giống hoa có vẻ quý hiếm hơn một chút thì Tô Mạt sai người bỏ tiền ra mua, hoặc là vận dụng quan hệ đổi hoặc là mua từ tay người khác, tóm lại không muốn lấy không của họ, tuyệt đối không nợ nhân tình của ai.
Mới qua thời gian hai năm, những mảnh hoa viên kia của nàng, đã khí thế bất phàm, ẩn dấu cảnh sắc tuyệt đẹp.
Vườn hoa này vốn không đặt tên, bởi vì chỗ này nằm ở phía tây ngoại ô kinh thành, thuộc huyện Vạn Ninh, Tô Mạt vẫn xưng hô vùng đất của mình là ‘ Khu vực hoa viên Vạn Ninh’.
Sau đó Triệu học sĩ muốn giúp nàng đặt tên cho nó, Tô Mạt vừa nghe đến chuyện đó, đã nghĩ muốn để Tĩnh ca ca cùng đại tỷ tỷ đặt, ai biết hai người bọn họ là cổ nhân điển hình, khiêm tốn thủ lễ.
Tĩnh thiếu gia không tiện xuất đầu lộ diện, làm người không giương oai, chỉ cần có được nàng là tốt rồi, đại tiểu thư là tự thấy tài hèn học ít, vẫn là thỉnh Triệu tiên sinh đặt.
Kết quả Hoàng Phủ Giới cũng nghe nói tới chuyện này, nhốn nháo làm ầm ĩ lên, hoàng đế liền cũng biết nàng còn chưa có đặt tên, kết quả sau một phen tung hứng, hoàng đế ngự 乃út vung lên, đặt cho một cái tên vô cùng phú quý, tên là “Cẩm tú đệ nhất viên”
Lúc ấy Tô Mạt nhìn thấy, bứt rứt, cau mày, là trăm nghìn lần không muốn a.
Hoàng đế bệ hạ a, Trung Quốc năm ngàn năm văn minh a -- cho dù đến thời của ngài bây giờ có thể là không đủ năm ngàn năm, nhưng là nhiều sự xinh đẹp lịch sự tao nhã như vậy, vô luận là tượng hình hay là ẩn ý, đều có thể đặt ra cái tên rất mực sâu sắc a.
Cái gì mà Đại Chu đệ nhất viên a!
Ai mà ham cái thứ ‘ đệ nhất’ này chứ!
Đây không phải là cây to đón gió lớn sao?
Quả thực là cố ý nha!
Tô Mạt một bên oán thầm một bên bất đắc dĩ chấp nhận, còn phải vui tươi hớn hở dập đầu tạ ơn, tam hô vạn tuế, khen đặt tên quá hay!
Sau đó hoàng đế lại lấy cái tên do Triệu học sĩ đặt, làm tên thứ hai cho hoa viên của nàng.
Thiên hương phố!
Tô Mạt càng muốn khóc, tiên sinh, ngài là cố ý đi, loại tên này quả thực là tầm thường hết sức, hiện nay vơ một cái là có cả đống to.
Triệu học sĩ giải thích, ‘ thiên là thiên tử chi trạch, hương là tự nhiên vạn vật sinh hóa chi tức’, Tô Mạt là tài nữ thông minh thế gian hiếm thấy, là ông trời ban ân cho Đại Chu, chính là vì thiên ngoại phi hương!
Tô Mạt trốn trong chăn đem Triệu lão đầu cà ràm quở trách một hồi, lão nhân này thế mà lại đi nịnh nọt hoàng thượng quá đáng lắm rồi.
Còn không bằng gọi nàng là gì đó “XXXX khu vực hoa và cây cảnh” cho xong.
Cho nên Tô Mạt tính kĩ rồi, tính hai năm này ở nơi xây vài làng nghỉ mát, đến lúc đó trong vườn hoa cùng với hồ nhân tạo có trồng hoa sen chính là điểm thu hút.
Tuy rằng nàng còn chưa hoàn thiện, nhưng là đem đã thiết kế xong bên trong thôn trang thành nơi hạng sang, guồng nước, lầu gác gỗ, lại trang trí độc đáo mới lạ , cái gì bồn cầu, tắm vòi sen, tắm hoa tươi, tắm tinh dầu, các loại mát xa......
Xem nàng không đem nơi đó tạo ra thành nơi xa xỉ để toàn kinh thành đốt tiền, nhất định phải đem các nơi như Vạn Hoa lâu, Tầm Phảng lâu, Ngân Hoa đổ phường gì gì đó đều không thể so bì được.
Nàng muốn xây dứng ra một nơi ăn chơi tầm hoan tổng hợp.
Hơn nữa có một cái nơi làm ăn như thế, có thể kiếm ra khối bạc, quan trọng nhất -- nàng có thể thuận tiện thu thập các loại tin tức!
Vì sao một số ít tổ chức bí mật lại muốn mở thanh lâu, cũng không phải là vì để dễ dàng thuận tiện hoạt động hơn sao, đống thời cũng vì có thể thu thập tin tức của đám quan to quý nhân kia, là phương thúc tuyệt hảo nắm bắt được hành tung, cuộc sống, bí mật của bọn chúng!
Cho dù ngày thường đám nam nhân ra vẻ đạo mạo trang nghiêm, mấy ly rượu vào họng liền rượu vào lời ra, nhìn thấy mỹ nhân ôn hương như ngọc, thời điểm bị câu hồn mất vía, cái miệng đa phần là không thể khép chặt a.
Tô Mạt trước nay luôn kiên trì, muốn thành đại sự phải bắt đầu từ chuyện nhỏ nhặt trước tiên, không ai có thể vừa ra tới liền làm chuyện đại sự kinh thiên động địa cả, đều phải chuẩn bị rất lâu, lên kế goạch rất lâu, ẩn nhẫn rất lâu.
Cho dù nàng là thiên tài đi chăng nữa cũng vậy thôi, Edison cũng không phải ngay từ đầu đã phát minh ra bóng đèn, Columbo nếu không cực kỳ yêu thích hàng hải, bỏ ra tất cả nghị lực của cả đời, vậy hắn cũng sẽ không thể mới ra biển lênh đênh liền phát hiện ra đại lục mới!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc