Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 321

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Tỷ tỷ xinh đẹp trí tuệ như vậy, nhất định phải hạnh phúc nha!
Tô Mạt không muốn tỷ tỷ không vui, lại càng không muốn nàng không hạnh phúc.
Nàng cười hì hì nhìn đại tiểu thư, hắc hắc nói:“Ta đã biết, người trong lòng ngươi là -- A Cổ Thái có phải hay không?”
Mối tình thầy trò ở hiện đại nhiều vô số, một chút cũng không ngạc nhiên.
Đại tiểu thư cuống quít lắc đầu, xua tay nói:“Mạt nhi, đừng nói bậy, hắn là sư phụ ta, nếu đã bái sư phụ, thì phải là sư phụ cả đời. Không thể xằng bậy như thế.”
Quang mang trong mắt Tô Mạt ảm đạm đi xuống, nàng chu miệng, nghi hoặc nói:“Đó là ai?”
Trong lòng nàng tự nhiên biết là ai, nhưng trực giác không muốn thừa nhận.
Tỷ tỷ tiếp xúc nam tử, ngoài người nhà, chính là A Cổ Thái, thái tử, ngũ hoàng tử vài người mà thôi, hoặc là bởi vì mọi người vẫn hay nói nàng ấy phải làm thái tử phi, số mệnh định phải là thái tử phi, động tâm cũng không nhất định a.
Dù sao đối phương cũng là một nam nhân tuấn mỹ vô cùng, khí chất lạnh nhạt, thân phận tôn quý, nếu như bị chuyện gán ghép đôi với hắn, cũng sẽ làm cho nữ hài tử tim đập thình thịch, là chuyện không thể khắc chế.
Hơn nữa điều kiện thái tử là vô cùng tốt, danh môn khuê tú thầm mến hắn vô số kể.
Nhưng hắn giống như cũng chưa đối với ai quá phận -- ngoài tỷ tỷ ra.
Tô Mạt mím môi, nếu tỷ tỷ thật sự gả cho thái tử, vậy kế hoạch của nàng sẽ có biến đổi .
Nhưng, trực giác của Tô Mạt, nàng không tín nhiệm thái tử.
Nếu thật sự muốn chọn, nàng lại mong tỷ tỷ ở cùng ngũ hoàng tử, Hoàng Phủ Giác dù sao tính tình ôn hòa, sẽ yêu thương tỷ tỷ hết lòng.
Giống người như thái tử vậy, vạn nhất......
Tô Mạt nhất thời nóng lòng lên, vốn luôn luôn bình tĩnh biết kiềm chế, hiện tại lại còn khó chịu hơn việc xảy ra trên đầu mình.
Hoàng đế muốn ép tứ hôn cho Hoàng Phủ Cẩn, nàng đều là bình tĩnh thong dong, không có gì lo lắng .
Nhưng hiện tại, quan hệ đến chuyện của tỷ tỷ tình, đột nhiên cảm thấy có chút khó giải quyết.
Nếu tỷ tỷ không thích thái tử, không sao hết, nhưng nếu tỷ ấy thích, vậy chuyện đó sẽ phức tạp lên.
Nàng tuy rằng có thể nhìn thấy nhiều góc cạnh hơn, nhưng nàng không thể lấy cảm tình yêu ghét của chính mình để gay ảnh hưởng hay yêu cầu tỷ tỷ làm già khác?
Cho dù là vì tốt cho tỷ tỷ đi chăng nữa, cũng không thể mở miệng bảo tỷ tỷ đừng thích thái tử.
Bởi vì tuy rằng là vì muốn tốt cho tỷ ấy, cũng sẽ gây thương tổn cho tỷ tỷ.
Trọng yếu nhất là, Tô Mạt cảm thấy rất nhiều khi, càng ngăn cản phản đối, ngược lại càng dễ dàng làm cho người ta sinh ra một loại khát vọng mãnh liệt.
Tỷ tỷ vốn là nữ hài tử kiên cường quật cường từ tận trong xương cốt, nếu không cũng sẽ không tạo nên cảnh tượng nháo loạn với Vương phu nhân như hiện nay.
Nếu người trong nhà không cho nàng thích thái tử, không được gặp mặt, có khả năng nàng ấy ngược lại sẽ có loại tâm lý phản nghịch, càng muốn gặp mặt thái tử.
Như vậy ngược lại không tốt.
Thiên kim tiểu thư đều sẽ bỏ nhà trốn đi cũng thư sinh.
Tuy rằng kết cục cuối cùng của tiểu thư hơn phân nửa đều rất bi thống, hoặc là trải qua gian khổ, nhưng là những điều trước kia nàng ta không dự kiến được.
Hơn nữa Tô Mạt cũng không thể tùy tiện, đợi tỷ tỷ một mình đối mặt với quả đắng mới nói: Xem đi, ta đã sớm dự đoán được
Nàng cảm thấy biện pháp duy nhất chính là mặt ngoài ủng hộ tỷ tỷ, sau đó nghĩ biện pháp làm cho tỷ tỷ nhìn rõ con người của thái tử.
Hơn nữa nàng cảm thấy người như thái tử vậy, vị tất sẽ thật sự thích tỷ tỷ.
Nếu là thật tâm yêu nhau, sẽ mặc kệ gia đình bối cảnh, không để tâm đến sức khỏe, mặc kệ xấu đẹp ra sao, không sợ có nhiều khuyết điểm ......
Thái tử có thể chịu được sao?
Tô Mạt quyết định thật nhanh, nói với đại tiểu thư:“Tỷ tỷ, ta cảm thấy hơi mệt, chúng ta ở đây nghỉ ngơi một chút rồi trở về nhà được không?”
Đại tiểu thư thân thiết nhìn về phía nàng,“Muốn lên lầu nghỉ ngơi một chút hay không?”
Tô Mạt lắc đầu,“Đi ra ngoài nhìn xem đi. Phỏng chừng bọn họ cũng đều chọn xong rồi.”
Hai người nắm tay nhau đi ra hậu viện, vào phòng khách, Thành công công vừa mới chọn xong xuôi, lấy nước hoa thượng hạng, là loại hoàng quý phi không có.
Đều là dúng các loại bình thủy tinh lóng lánh trong suốt chứa.
Ở thời đại này của bọn họ mà nói, đó chính là hàng mỹ nghệ vô giá, bảo bối, so với mã não Phỉ Thúy … là đồng giá.
Tô Văn Nhi cau mày, oán hận nhìn chằm chằm tiểu thái giám bên người Thành công công kia đang ôm cái hộp gỗ, bọn họ vừa lòng cáo từ rời đi.
Không có trả tiền, nói là sau này mới đưa tới.
Hai mắt Tô Văn Nhi quả thực là muốn bốc hỏa .
Nếu Lương phi lấy ra những món đó, hoàng quý phi không có, vậy chuyến đi này, chính là vô công ngược lại còn có tội.
Nàng đi đến bên người thái tử, nhẹ nhàng cắn môi, thấp giọng nói:“Điện hạ, hoàng quý phi nương nương cũng muốn nước hoa .”
Thái tử nhìn nàng một cái, nàng đang cúi đầu, lộ ra cái cổ tuyết trắng, treo đung đưa một đôi khuyên tai hình san hô, tôn lên dàn da trắng như dương chi bạch ngọc, phá lệ tinh tế đẹp mắt.
Quan trọng là nàng khôn khóe hiểu chuyện, lại thùy mị trí tuệ, tuy rằng nhìn nhu nhược như hoa lan, lại am hiểu lòng người như vậy.
Mẫu phi nói từ lúc nhị tiểu thư Tô gia tiến cung, bà thấy thoải mái rất nhiều, nhị tiểu thư sẽ kể truyện cho bà nghe, còn giúp bà mát xa đầu, giúp cho chứng đâu đầu của bà nhẹ đi rất nhiều.
Nhị tiểu thư thật sự rất bác học, cầm kỳ thi họa cũng rất tinh thông .
Tuy rằng là thứ nữ, nhưng khí chất tự nhiên hào phóng, không kém gì so với đích nữ ( con vợ cả).
Lúc này hắn giương mắt nhìn thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư.
Đại tiểu thư làm như vô tình liếc hắn một cái, tầm mắt hai người chạm vào nhau giữa, nàng liền lập tức quay mặt, khuôn mặt bình tĩnh.
Tô Mạt lại có thể cảm giác được tỷ ấy đang khẩn trương, bởi vì bàn tay đại tiểu thư đang nắm tay nàng lực đạo bỗng dưng mạnh một chút.
Xem ra, tỷ ấy thật sự thích thái tử.
Quả thật là thích hắn, nàng thở dài, chính là sẽ chịu khổ.
Thái tử đứng dậy, bước đến trước mặt hai người.
Đại tiểu thư cùng Tô Mạt vội hành lễ.
Thái tử vươn tay đỡ khuỷu tay đại tiểu thư.
Cả người nàng run lên, tim đập gia tốc, sắc mặt phiếm hồng, cuống quít cụp mắt xuống.
A Cổ Thái đang cùng Hoàng Phủ Giác, Tô Việt nói chuyện cũng đi tới, nói với đại tiểu thư cười nói:“Nhu nhi, ta viết mấy trang giấy về hương liệu, ngươi muốn hay không?”
Khuôn mặt Thái tử trầm xuống, sắc mặt chuyển thành lãnh khốc, phát ra một tiếng hừ lạnh.
Đại tiểu thư nhẹ nhàng cắn môi, dùng sức cầm lấy tay Tô Mạt.
Tô Mạt cười nói:“A Cổ Thái, ngươi âm hiểm a. Có sách hay không cho chúng ta xem, thật sự là bất công, có thứ tốt đều nghĩ đến đồ đệ ngươi trước, chẳng lẽ ta không có phần sao?”
Đôi mắt băng lam của A Cổ Thái dừng trên người đại tiểu thư, không che dấu ánh mắ của mình,“Cái này không thích hợp với ngươi, cái này ta chỉ viết cho Nhu nhi thôi .”
Bày tỏ hảo cảm trắng trợn như thế......
Tô Mạt có chút đau đầu , tên A Cổ Thái này, mỗi lần đều như vậy, không thích sẽ nói thẳng, thích cũng sẽ không che dấu chút nào.
Liều mạng giống tính cách Hoàng Phủ Giới.
Chủ yếu là...... Nhu nhi tiếng kêu này quá mức ái muội, vô cùng thân thiết .
Tỷ tỷ là trưởng nữ Tô gia, cho dù cha mẹ trong nhà đều là nói đại tiểu thư nhà chúng ta, rất ít người người kêu tên nàng.
A Cổ Thái không biết hay là cố ý ?
Dựa vào sự nghiên cứu của hắn về văn hóa người Hán, tuyệt đối là cố ý.
Tô Mạt trừng mắt liếc hắn một cái, cảnh cáo hắn không được quá phận.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc