Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 358

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Đương nhiên không phải nàng làm không tốt , lúc học đại học các sinh viên còn nói thực hay đâu , nhưng ca múa không phải sở thích của nàng .
Cho nên nếu đi sơn trang nghĩ cách sáng tác ra điệu vũ hay cần phải có người hỗ trợ , cũng may Hoàng Phủ Cẩn đưa cho nàng đến hai mươi cơ thi*p , người nào cũng xinh đẹp như hoa , hơn nữa lại thạo múa ca đàn sáo , chỉ cần có người giúp đỡ quản bọn họ thật tốt .
Tuy nàng làm rất nhiều việc nhưng không phải chuyện nào nàng cũng nhúng tay vào .
Sơn trang có ba vị A Lí , Hồ tiên sinh cùng Hồ Tú Hồng phụ trách .
Vườn hoa có nhóm người A Cổ Thái cùng Lan Như coi sóc .
Mà Hương lâu còn có Hình chưởng quầy cùng nhóm người nhị ca giúp đỡ .
Cho nên , nàng không phải một mình chống đỡ , cũng không phải tự mình làm hết mọi việc , chủ yếu là nàng biết cách dùng đúng người .
Bây giờ nàng muốn làm gì có thể thỉnh những thầy dạy múa của hoàng gia đến dạy , nâng cao kĩ thuật cho các nàng .
Đang miên man suy nghĩ , Hoàng Phủ Cẩn đã nhẹ nhàng tiến tới , cầm lấy tay nàng . Tô mạt dời mắt , mỉm cười nhìn hắn .
“Chúng ta cùng đến nhìn tỷ tỷ một lát , nàng muốn thi đánh cờ ”.
Hôm qua đã thi xong các hạng mục : thi họa ( làm thơ , vẽ tranh ) , nữ hồng ( thêu , may ) , âm nhạc . Hôm nay sẽ thi đánh cờ ( kì ) cùng nấu ăn ( trù nghệ ) , chiều nay các nữ tử sẽ thi cưỡi ngựa bắn tên ( kỵ xạ ).
Chiếm đầu bảng ở hạng mục thi họa là Tả tiểu thư , nữ hồng có Tống tiểu thư hạng nhất , đánh đàn chiếm vị trí đầu là một vị tiểu thư của Bùi gia .
Nghe nói nàng còn tham gia làm điểm tâm , ngày ấy chính nàng đã làm phòng bếp nổ tung khiến cho mọi người đến giờ nghĩ lại vẫn còn âm thầm lè lưỡi . Lúc thi đàn cùng các tiểu thư khác , nàng còn oán giận không có thi múa , rất muốn lên đài thể hiện một khúc vũ cũng may bị Bùi phu nhân hung hăng dạy dỗ một phen mới thành thành thật thật đánh đàn , không nháo nữa .
Hôm qua , Tô Mạt có nghe được tiếng đàn của nàng , tuy không rõ lắm nhưng nghe cũng , có điều âm thanh trúc trắc phức tạp , có điểm giống nhạc giao hưởng ở hiện đại , ngay cả ngũ hoàng tử khi nghe cũng kinh ngạc đến xuất thần .
Trong nhóm bọn họ , người có tiêu chuẩn thể thưởng thức âm luật cao nhất chính là Hoàng Phủ Giác , hắn nói không tệ lắm thì phải hiểu là rất tốt .
Tô Mạt không quan tâm có bao nhiêu người nhìn vào , thoải mái nắm tay Hoàng Phủ Cẩn đi tìm đại tiểu thư cùng tam tỷ tỷ .
Nàng không quan tâm , Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên vui mừng , tâm tình thư sướng đến nỗi gương mặt băng sơn vạn năm không đổi cũng xuất hiện một tia nhu tình hiếm gặp .
Hai người họ đi đến đâu , người xung quanh đều tránh ra đến đó , bởi vì bọn họ quá mức to gan , quá mức khác người . Nếu chạm mặt chỉ sợ sẽ làm bọn họ xấu hổ hoặc sợ mình ngương ngùng khi đứng trước bọn họ .
Cho nên tránh đi vẫn tốt .
Tô Mạt không hề hấn gì , nàng còn ước mọi người tránh xa mình một chút , như vậy sẽ không người nào còn ý nghĩ muốn đem con gái mình gả cho Hoàng Phủ Cẩn làm Tề vương phi .
Đương nhiên nàng cũng bị không ít các thiếu nữ âm thầm chỉ trỏ , dùng ánh mắt oán hận , hèn mọn nhìn nàng , biến nàng trở thành tình địch của tất cả mọi người .
Tuy nhiên , không phải ai nhìn nàng cũng mang theo ý xấu . Có rất nhiều người dành cho nàng ánh mắt kinh ngạc pha lẫn tán thưởng .
Bọn họ phải chịu khá nhiều áp lực nên khi nhìn thấy có người dám công khai biểu lộ tình cảm của mình như thế , quả là không thể tin nổi .
Nam tử tuấn mĩ phi phàm , nữ tử linh lung xinh đẹp , làm cho người ta cảnh đẹp ý vui .
Tô Văn Nhi hận đến nghiến răng . Hôm nay nàng cố ý ăn mặc cực kì lộng lẫy , đeo lên người trang sức quý giá do Hoàng quý phi ban thưởng , cả người đầy lăng la châu ngọc sáng rỡ lại không chút nào thô tục mà còn kiều mỵ động lòng người.
Nàng vốn nghĩ những thứ này sẽ hấp dẫn ánh mắt mọi người , làm cho bọn họ hâm mộ không thôi. Ai ngờ Tô Mạt không biết xấu hổ nắm tay Hoàng Phủ Cẩn lại ςướק hết tất cả hâm mộ cùng chú ý của mọi người dành cho nàng đi mất .
Không một ai còn chú ý đến nàng , ngay cả người đang nói chuyện cùng nàng là thái tử hay nhóm người Tống Dung Hoa , tất cả đều nhìn không chuyển mắt .
Tống Dung Hoa tức giận đến nỗi mặt mày trắng bệch , liên tục dậm chân : “ Đồ không biết xấu hổ , làm dơ không khí......”
Thái độ của thái tử mới đáng nói : có điểm ái muội , có điểm phức tạp, dường như tức giận , dường như âm trầm , thậm chí có điểm......
Tô Văn Nhi cảm thấy hình như hắn có điểm thay đổi , giống như đang cố gắng đè nén điều gì đó . Nàng không hiểu tại sao chỉ trong một đêm hắn lại có biến hóa lớn như vậy .
Nếu là trước đây , hắn sẽ hừ lạnh hoặc nói vài lời châm chọc nhưng giờ hắn lại hết sức thờ ơ .
Tô Văn Nhi cảm thấy dường như có một con rắn đang chui vào người nàng , khiến cho nàng vô cùng khó chịu .
Nàng gượng cười , rủ Hoàng Phủ Kha cùng Tống Dung Hoa qua đó với nàng .
Tống Dung Hoa mím môi , oán hận nói : “ Không làm nàng ta cúi đầu nhục nhã , ta sẽ không mặt mũi gặp người .”
Hoàng Phủ Kha vỗ tay nàng : “Ngươi yên tâm , Văn Nhi tỷ tỷ sẽ báo thù giúp ngươi .”
Tô Văn Nhi nắm chặt tay Hoàng Phủ Kha : “Kha Kha công chúa , chúng ta cùng đi .”
Tống Dung Hoa tuy rằng rất muốn đi , nhưng nghĩ đến Hoàng Phủ Cẩn đối với nàng tuyệt tình như vậy . lại đối với tô Mạt vô cùng ôn nhu , nàng liền hận tới nghiến răng .
Nàng nhất định sẽ tìm cơ hội thắng được nàng ta , cứ chờ mà xem .
Lúc Tô Văn Nhi dẫn người tìm được Tô Mạt là lúc nàng đang xem đại tiểu thư đánh cờ cùng người khác.
Tô Nhân Vũ thích chơi cờ nên con cái trong nhà cũng ảnh hưởng theo, dù ông ta thỉnh thoảng mới dạy họ đôi chút nhưng kì nghệ của họ cũng không phải nói suông.
Vì thế nên tài đánh cờ của đại tiểu thư tuy kém hơn nhóm người Tô Mạt, Hòang Phủ Giác, Tống Minh Dương nhưng để so tài với các tiểu thư khuê các thì lại dư nhiều .
Hơn nữa, thường ngày nàng hay cùng Tô Mạt đánh cờ. Tô Mạt còn thường cùng với nàng, Tô Hinh Nhi, Kim Kết bàn luận. Nay nàng ở đây cùng mọi người cổ vũ, có thể âm thầm nhìn nước cờ giúp tỷ tỷ là không thành vấn đề.
Hoàng Phủ Cẩn không coi ai ra gì ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, khẽ cười:“ Nếu thích , sao nàng không tham dự? ”
Theo hắn biết, mặc dù nàng không thích viết chữ nhưng thực ra không kém.Về mặt thi từ ca phú không hề tầm thường .
Nói về âm nhạc, tuy rằng nàng ít khi chịu biểu diễn nhưng mỗi lần nói đến nhạc lý đều thao thao bất tuyệt, đạo lý rõ ràng. Tuy rằng nàng khiêm tốn nói mình chưa hề luyện nhưng hắn đoán nàng không hề kém.
Tô Mạt nghịch ngợm cười: “ Tĩnh điện hạ, ta cũng nên đem cơ hội đưa cho những người cần chứ. Nếu quá mức nổi bật sẽ làm cho người ta đố kị nha. ”
Hoàng Phủ Cẩn 乃úng nhẹ chóp mũi nàng, dịu dàng nói : “Chỉ giỏi ngụy biện.”
Tô Mạt chu miệng: “ Ta nói thật cho ngươi biết nha, ta cái gì cũng không biết hết.Ta chỉ biết ăn, ngủ, ép buộc người khác thôi. Cho nên, ngươi chờ chịu tội đi .”
Hoàng Phủ Cẩn nắm chặt tay nàng, dùng lời nói nhẹ nhàng chỉ đủ để nàng nghe:“ Ta vui vẻ chịu đựng.”
Hai má Tô Mạt đỏ lên, Tĩnh điện hạ này da mặt dày quá, nàng không tài nào so sánh được .
Lúc này đại tiểu thư đã thắng liên tiếp năm trận mà vị Tả tiểu thư bên kia cũng thắng năm trận liên tục giống nàng.
Hai người chơi cờ xếp thành một tổ đấu loại trực tiếp, người thắng sẽ đấu tiếp vào vòng trong .
Các tiểu thư ngày thường luôn ở khuê phòng, có ít việc để làm mà không phải ai cũng thích đọc sách nên cờ vây là một trong những lựa chọn phù hợp để giải khuây. Vì thế số lượng người tham gia đánh cờ rất đông.
Vốn dĩ là sẽ có vòng hai, vòng ba nhưng do Tả tiểu thư cùng đại tiểu thư quá lợi hại nên người tổ chức quyết định bỏ hết các vòng sau, cho hai người trực tiếp đấu cùng với những người khác. Người này thua sẽ nhường chỗ cho người khác tiến vào đấu với các nàng.
Nếu thắng được đến cuối cùng thì Tả tiểu thư sẽ cùng đại tiểu thư tỷ thí.
Tất cả mọi người đều tập trung ở hai bàn đó xem náo nhiệt. Tô Mạt càng xem càng kích động đến nỗi nắm chặt tay áo Hoàng Phủ Cẩn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc