Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Chương 666

Tác giả: Vệ Sơ Lãng

Huống hồ, đêm qua lúc thấy nàng bị Hắc Xà bắt, người rất lo lắng, tình nguyện không đổi nàng lấy Lan Nhược.
Cho nên, Nhạc Phong Nhi càng nhận định Hoàng Phủ Cẩn có tình cảm với nàng.
Khi nàng ta đang miên man suy nghĩ, Thẩm Tinh Tinh mang theo Linh Đang vọt vào, “Nhạc cô nương, nghe nói tối qua suýt chút nữa bị kẻ địch Gi*t ૮ɦếƭ.”
Nhạc Phong Nhi đứng dậy hành lễ, “May là có vương gia bảo vệ, còn có Thẩm công tử ra tay giúp đỡ, ta may mắn thoát nạn, nếu như không có bọn họ, ta chắc là sẽ phải bỏ mạng.”
Ý là, nếu chỉ có Tô Mạt, nàng nhất định sẽ không cứu mình.
Thẩm Tinh Tinh lại nhân có hội châm chọc Tô Mạt vài câu, sau đó quan tâm hỏi Nhạc Phong Nhi, “Vết thương ở trán tốt hơn chưa.”
Nhạc Phong Nhi sờ trán, còn chưa gỡ băng xuống, nhưng mà không có vấn đề gì, vết bỏng trên mặt cũng không lưu lại sẹo.
Thẩm Tinh Tinh ngồi nói chuyện với nàng, bảo Linh Đang bôi thuốc cho Nhạc Phong Nhi.
“Ta nghe nói đêm qua Tô Mạt dùng hình phạt riêng với người nào đó? Kêu to một tiếng, mọi người đều nghe tiếng.”
Nhạc Phong Nhi gật đầu xem như là ngầm thừa nhận.
Thẩm Tinh Tinh lại nói: “Ta còn nghe nói là Hắc Xà, Yêu Xà gì đấy?”
Nói toàn chuyện lung tung, nói những người giang hồ thật sự không hiểu quy củ, sao lại chạy đến đây.
Bọn họ đều không phải là người giang hồ.
Nhạc Phong Nhi lên tiếng nói: “Tiểu thư còn giữ nữ nhân kia ở lại một đêm, sáng nay mới thả nàng ta đi.”
“A?” Thẩm Tinh Tinh kinh ngạc đứng lên, “Lá gan của Tô Mạt cũng thật là lớn, cũng dám trêu chọc người giang hồ.”
Tuy rằng nàng vẫn luôn kiêu ngạo, nhưng Thẩm gia nhiều thế hệ đều là thương gia, dù có quen biết người giang hồ, nhưng cũng chỉ là người hành tẩu giang hồ, cơ bản là không tiếp xúc đến những môn phái thần bí.
Nào là rắn nào là độc, nghe thôi cũng đã khiến người khác khi*p sợ.
“Nàng ta giữ nữ nhân kia ở lại nói chuyện gì?” Thẩm Tinh Tinh sốt ruột hỏi, nàng ta cảm thấy không bình thường, một mặt nói Tô Mạt và những người giang hồ kia có tranh đấu, nhưng sao lại có thể ngồi cùng một mái hiên được?
Nhạc Phong Nhi liền đem những gì mình biết nói ra, “Tô tiểu thư cùng yêu nữ kia quan hệ không tồi, hai người vừa nói vừa cười, lại cùng nhau uống trà. Hàn huyên một đêm, đến sáng nay, cái người tên Hắc Xà kia đến đón yêu nữ đi.”
Thẩm Tinh Tinh cau mà, phát huy trí tưởng tượng vô hạn của mình, suy nghĩ một lúc nói: “Khẳng định Tô Mạt có chuyện gì đó không để cho người khác biết, có thể là nàng ta cũng những người đó âm thầm cấu kết, sau đó diễn trò cho chúng ta xem?”
Hai mắt Nhạc Phong Nhi sáng lên, bình tĩnh nhìn Thẩm Tinh Tinh, lại lắc đầu nói: “Tô tiểu thư túc trí đa mưu, ta không biết.”
Thẩm Tinh Tinh tiếp tục suy đoán, “Mới lúc nãy, chúng ta hỏi nàng ta muốn đối phó với những người đó như thế nào, vậy mà nàng ta lại không chịu nói, khẳng định là có âm mưu gì đó. Ta đã nói là chuyện gì đó kỳ quái, chúng ta đi Duy Dương, nàng ta cũng đi, chúng ta đi tham gia du hội, nàng ta cũng đi. Chúng ta xuôi nam, lại gặp nàng ta.”
Nàng đã đón được người khiêu vũ kia khẳng định là Tô Mạt.
Hơn nữa còn dùng tên tuổi của nàng lừa bịp xung quanh, cho dù có người nói nàng là người khác nhận sai, nàng cũng không chịu tin, nhất định đổ lỗi cho Tô Mạt.
Nhạc Phong Nhi muốn nói lại thôi, nhìn Thẩm Tinh Tinh một cái, thần sắc có chút khẩn trương, lại nhìn ra bên ngoài, rồi do dự nói: “Thẩm tiểu thư, có câu này không biết có nên nói hay không.”
Thẩm Tinh Tinh rất ghét người nào nói chuyện không dứt khoát, “Muốn nói thì nói, không muốn thì đừng nói.”
Loại tình huống này, nàng ta một dạng muốn nói, lại làm ra vẻ bản thân vô cùng khó xử.
Thẩm Tinh Tinh hận nhất là người nói chuyện không thẳng thắn với mình.
Nhạc Phong Nhi cắn môi, rồi nói: “Thật ra ta hoài nghi Tô tiểu thư lần này xuôi nam, là nhằm vào sinh ý của Thẩm gia các ngươi.”
“Cái gì?” Thẩm Tinh Tinh mở to hai mắt nhìn, “Nàng ta dám!”
Nhạc Phong Nhi ý bảo nàng nói nhỏ thôi, Linh Đang hiểu ý đi ra cửa canh.
Nhạc Phong Nhi lại nói: “Là như vậy, nàng ta ở kinh thành không thể hỗn hơn nữa, tiên đế và tân đế cũng không dung nàng ta được nữa. Nàng ta muốn trở về Trữ Chây, nhưng mà nhiều thế hệ không thể làm quan nữa, vì vơ vét của cải, đã nghĩ đến buôn bán. Ở phía Bắc sợ triều đình ngăn chặn nàng ta, cho nên nàng ta muốn đi về phía Nam. Nhưng tiểu thư nghĩ xem, phía nam đã là thiên hạ của Thẩm gia, hiện giờ nàng ta muốn nhảy vào. Nàng ta tự nhiên phải nghĩ cách rồi.”
Thẩm Tinh Tinh tức giận đứng lên, hừ nói: “Nàng ta nghĩ hay lắm. Hiện giờ cha ta không quản nhiều, chuyện làm ăn trong nhà đều là đại ca, nhị ca, tam ca quản lý. Tuy rằng bọn họ không lợi hại như phụ thân, nhưng cũng là tuổi trẻ đầy hứa hẹn, ai dám dễ dàng đắc tội?”
Nhạc Phong Nhi lắc đầu, “Tiểu thư không biết rồi, Tô tiểu thư vô cùng lợi hại, thiện dụng mưu kế, hơn nữa lại giỏi về mượn sức người. Nói không chừng mục tiêu của nàng là tam ca của tiểu thư đấy.”
Thẩm Tinh Tinh suy nghĩ, rõ ràng Tam ca mới gặp Tô Mạt, nhưng mấy ngày nay luôn khen nàng ta không dứt lời, khen nàng ta là kỳ nữ đương thời.
Đôi mắt đào hoa thể hiện rõ ràng sự tán thưởng và hưng phấn, khiến cho người ta không thể không nghi ngờ.
Nếu Tô Mạt thông qua Tam ca nắm được Thẩm gia, vậy về sau...Thẩm Tinh Tinh không dám nghĩ tiếp, nàng ta lập tức nói: “Không được, nàng ta đừng mơ.”
Nói xong, nàng ta đứng dậy, “Ta phải về rồi.”
Nói xong liền gọi Linh Đang vội vàng đi, tìm thấy mấy người Tô Mạt đang thương lượng với Tam ca, không vui nói: “Đi về, chúng ta lập tức khởi hành.”
Thẩm Tam ngạc nhiên nói: “Tinh Tinh, có chuyện gì sao? Chuyện ở đây còn chưa xử lý xong, qua mấy ngày nữa mới khởi hành được.”
Thẩm Tinh Tinh nhìn Tam ca gần như quỳ gối dưới chân váy Tô Mạt bị ăn đến xương cũng không còn, thở phì phì nói: “Có chuyện gì quan trọng như vậy? Là chuyện của chúng ta hay là chuyện của người ta? Sao chuyện của Tô tiểu thư lại cần huynh để tâm vậy? Chuyện của muội cũng không thấy huynh tận tâm như vậy.”
Tô Mạt cũng không muốn nói nhiều với nàng ta, sở dĩ nàng gặp mấy người này chẳng qua là muốn tìm hiểu mục đích thật sự của họ mà thôi.
Tuy rằng là bọn họ đồng hành cùng nàng, nàng khẳng định bọn họ có ý đó khác, tất cả mọi người đều đang che dấu, vậy thì để xem ai thông minh hơn.
Nàng đứng dậy làm tư thế tiễn khách, “Các vị vẫn là nên đi trước đi, chuyện chỗ này chúng tôi của thể xử lý.”
Nàng đang suy nghĩ làm thế nào để bọn họ không nhúng tay vào việc diệt trừ đám rắn kia.
Thẩm Tinh Tinh vô cùng không vui lôi kéo mấy người Thẩm Tam đi, trở lại sân viện của mình, Thẩm Tam hỏi: “Tinh Tinh, sao muội lại nổi giận như vậy?”
Thẩm Tinh Tinh hừ nói: “Các huynh đều là đầu đất, nếu muội không ngăn mấy huynh lại, mấy huynh bị nàng ta bán đi còn giúp nàng ta đếm tiền. Nàng ta lợi dụng các huynh, trêu đùa các huynh.”
Trên mặt Ngụy An Lương và Doãn Thiếu Đường không hẹn mà cùng lộ ra vẻ xấu hổ.
Thẩm Tam càng xấu hổ hơn, muội muội này của hắn đúng là bất trị rồi.
Ngụy An Lương vội nói: “Ta còn có việc, đi trước.”
Doãn Thiếu Đường tuy là bạn của Thẩm Tam, cùng người khác đều đã quen thuộc, ở chung rất tốt, “Ngụy bang chủ đợi ta với, ta đến chỗ huynh ngồi một chút.”
Hai người vội vàng rời đi.
Thẩm Tam cảm thấy vô cùng đau đầu, nếu không phải đây là nơi hoang vắng, hắn cũng chạy.
Thẩm Tinh Tinh lại bắt đầu giáo huấn hắn, bộ dạng lời nói thành khẩn, “Tam ca, huynh cũng cần phải có chí khí chứ. Huynh suốt ngày trêu hoa ghẹo nguyệt, khó trách phụ thân không thích huynh, hiện giờ không dễ dàng gì mà giao việc cho huynh, huynh sao lại không nghĩ đến mang thành tích về cho người xem. Tránh cho người nói huynh không tốt.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc