Trò Chơi Tình Yêu - Chương 19

Tác giả: Lolembangia

Joe ngồi ủ rũ trong lớp học chẳng buồn ngó ngàng gì tới mọi chuyện xung quanh, Kyo và Ariel tình cờ kô hẹn mà gặp lại tới lớp chung với nhau, thấy gương mặt của Joe, Ariel lo lắng hỏi.
"Chuyện gì vậy? Chị vẫn chưa hết bệnh àh?"
Kyo hiểu ý nên xen vào "Theo tôi thì chỉ bị bệnh tương tư rồi, thông thường bệnh này khó chữa lắm."
Joe gục gặc đầu "Ngừi ta đã từ chối tôi rồi kô buồn sao được chứ?"
"Hả? Đừng nói với tôi là chị to gan đến như vậy đã chủ động tỏ tình với Matt đó."
Ariel ngạc nhiên kô hiểu 2 cô gái đang nói gì "Sao lại có liên quan tới Matt ở đây vậy?" Rồi cô chợt hiểu ra, tay đập mạnh xuống bàn "Kô lẽ chị... chị..."
Joe gật đầu xác nhận, Kyo thêm vào "Tôi cứ tưởng là tiếng sét ái tình của chị chỉ có tác dụng trong 1 khoảng thời gian thôi, kô ngờ nó lại kéo dài lâu tới như vậy. Si tình như chị đây cũng là lần đầu tôi mới gặp đó."
Joe liền phủ nhận "Vậy là chị sai rồi, theo tôi ngừi si tình nhất chính là Bi đó. Anh ta đã yêu chị từ mười mấy năm về trước rồi cho tới bây giờ vẫn còn yêu. Thật là khiến cho ngừi ta ngưỡng mộ."
Nhắc tới Bi khiến Kyo kô khỏi thở dài "Đừng nhắc tới nữa, ảnh sắp đi du học rồi, vậy mà còn nói là yêu tôi nữa, chỉ là gạt ngừi ta mà thôi. Ai nhẹ dạ mới đi tin lời của bọn đàn ông."
"Tôi nhớ chị nói là kô thích ảnh mà, vậy sao bây giờ ngừi ta đòi đi thì chị lại than phiền. Nếu kô muốn ảnh đi thì có thể nói thẳng ra."
Ariel gật đầu đồng ý với những lời Joe nói "Đúng đó, ngừi ta đâu biết chị nghĩ gì sao lại kô nói thẳng ra chứ. Tình cảm của 2 ngừi chỉ còn thiếu 1 bước nhỏ nữa thôi, có thể cứu đuợc mà. Kô giống như tôi...." Ariel buồn bã nhớ tới Joseph.
"Chị sao vậy, hôm nay đột nhiên có nhiều triết lý quá." Kyo dò hỏi Ariel.
"Tôi với Joseph sắp li dị rồi."
"Hả?" Joe và Kyo đồng thanh la lớn "Li dị?"
Ariel vội dùng tay bịt miệng 2 cô gái lại "Nhỏ tiếng chút, bộ sợ ngừi ta kô biết hay sao?"
Kéo tay Ariel ra, Joe hỏi "Sao lại li dị, kô phải đang tốt lành àh?"
"Ngừi ta đã muốn đi thì tôi còn níu kéo lại làm gì nữa, như vậy sẽ làm khổ 2 bên mà thôi." Rồi cô đổi sang đề tài khác "Tôi đã xin nghỉ phép 3 ngày, mẹ của tôi tự dưng lại đưa vé máy bay bắt tôi qua bên đảo Guam chơi, nói là để thư giản 1 chút, tôi kô muốn nhưng bà cứ ép hoài nên đành chấp nhận, đã lâu rồi tôi kô nghỉ phép thôi thì mọi chuyện ở lớp giao lại cho 2 chị đó."
~~~~~~
Sáng hôm sau, Ariel cầm vé máy bay cùng với 1 cái vali nhỏ đựng quần áo đón taxi 1 mình ra sân bay. Trước khi đi mẹ cô cứ luôn miệng căn dặn cô cứ an tâm chơi vui vẻ bên đảo Guam, đừng lo lắng gì cả. Lúc Ariel đi vào bên trong thì ở ngoài này Joseph cũng đang check-in hành lý. Cả 2 kô ai hay biết gì về kế hoạch của 2 bà mẹ muốn tác hợp cho họ.
~~~~~~
"Joe àh, chuyện ba hứa với con ba nhất định sẽ giữ lời tại sao còn chưa chịu dọn về nhà ở nữa." Ông Trần nói với Joe khi cô đang buớc ra chỗ đậu xe của mình.
"Chiều nay con sẽ dọn về nhà mà, bây giờ con đi lấy lại đồ đạc đây." 1 tuần qua Joe đã dọn ra ngoài ở nhờ nhà 1 ngừi bạn thân sau khi xảy ra tranh cãi với ba cô về việc thành hôn với 1 ngừi mà cô kô có tình cảm. Vì để làm dịu lại quan hệ cha con, nên ông Trần đã hứa với Joe nếu cô có thể tìm được 1 ngừi cô yêu và ngừi đó cũng yêu cô trong thời gian 2 tháng thì ông sẽ kô ép cô lấy 1 ngừi mà cô kô yêu. Cũng vì lý do đó mà cô đã thu hết can đảm nói ra tình cảm của mình dành cho Matt, nhưng cô cảm thấy vô cùng thất vọng khi bị anh từ chối 1 cách thẳng thừng như vậy. Bây giờ trong trái tim chỉ có duy nhất hình bóng của anh mà thôi, kiếm 1 ngừi yêu cô kô khó nhưng kiếm 1 ngừi để cô yêu thật là khó quá đi. Cô cũng có nhiều ngừi đeo đuổi nếu miễn cưỡng chấp nhận họ thì dù sao cũng còn đỡ hơn là phải lấy 1 ngừi mình kô quen biết. Nhưng cô kô muốn như vậy, cô chỉ sống theo lí lẽ của con tim mà thôi, cô đã khẳng định ngừi cô yêu là Matt và ngừi mà cô muốn lấy cũng chỉ có anh mà thôi. Joe quyết định phải điều tra cho bằng được ngừi con gái mà Matt yêu thật sự là ai?
~~~~~~~~
Cuối cùng Ariel cũng tới được đảo Guam rồi, phòng ở khách sạn cũng đã được đặt trước, nên cô theo địa chỉ tìm tới khách sạn đó. Ariel xách hành lí đi tới trước chỗ check-in.
"Tôi đã có đặt phòng ở đây rồi. Là phòng số 6."
Ngừi phục vụ đưa chìa khóa phòng cho cô. "Chìa khóa của cô đây."
Ariel nói cám ơn rồi quay lưng đi bước về phòng, đột nhiên cô nghe 1 giọng nói quen thuộc vang lên.
"Tôi có đặt 1 phòng ở đây, là phòng số 6."
Ariel cảm thấy lạ sao lại có ngừi đặt chung 1 phòng với mình nên vội vàng quay lại thì nhận ra ngừi vừa nói đó chính là.. Joseph.
"Sao anh lại có mặt ở đây còn nữa lại ở chung 1 phòng với tôi là thế nào?"
Joseph cũng ngạc nhiên kô kém vì anh có biết cái gì đâu, mọi chuyện đều là do mẹ anh sắp đặt hết. "Mẹ đưa vé máy bay cho anh kêu anh đi nghỉ phép mấy ngày để có tinh thần làm việc nên anh mới đồng ý mà thôi."
Chợt hiểu ra ý đồ của 2 bà mẹ, Ariel cau có "Nhất định là mẹ của em và mẹ chồng gây ra rồi. Bây giờ 2 chúng ta tính sao đây?"
Joseph bĩu môi "Còn làm sao nữa, kô lẽ lại đi về àh? Thôi thì cứ ở lại đây cho qua hết mấy ngày đi."
Ariel tán thành "Vậy cũng được nhưng 2 chúng ta phải ở riêng, anh....mướn phòng khác đi."
Thấy Ariel nói có lí, chả lẽ 2 ngừi lại ở chung 1 phòng với nhau hay sao nên anh bước tới quầy tiếp tân thì ngừi phục vụ cho biết chỉ còn có căn phòng số 5 mà thôi cả khách sạn đã đầy hết rồi. Joseph đồng ý lấy phòng, sau đó anh và Ariel ai về phòng nấy, cả 2 đều muốn nghỉ ngơi 1 chút trước khi đi tham quan cái đảo Guam nổi tiếng thơ mộng này.
Nửa tiếng sau Ariel đi xuống quán nước giải khát trong khách sạn thì nhìn thấy Joseph đã ngồi ở 1 cái bàn ngay chính giữa phòng từ lúc nào, chẳng những vậy mà bên cạnh anh còn có mấy cô gái lạ mặt xinh đẹp khác bao quanh. Anh kô tỏ ra ngại ngùng gì hết mà còn cười đùa với họ 1 cách thân thiết khiến cho Ariel cảm thấy khó chịu. Cô nhăn mặt chắt lưỡi "Đúng là bay buớm, có vợ ở đây mà dám đi lăng nhăng với ngừi khác." Cô bực bội đi tới 1 cái bàn kế bên cạnh Joseph và ngồi xuống. Cô nhìn về phía anh bằng đôi mắt rực lửa nhưng kô nói gì chỉ im lặng uống ly nuớc trái cây của mình mà thôi. Chưa đuợc 10 phút sau, thì có 1 thanh niên cao lớn đẹp trai, với cái đầu được chải gọn gẽ tiến tới làm wen với Ariel.
"Ngừi đẹp, có tiện cho tôi ngồi xuống hay kô?"
Ariel thấy Joseph đang được nhiều cô gái vây quanh như vậy chả lẽ cô lại chịu cô đơn ngồi 1 mình hay sao, thế là cô gật đầu nở 1 nụ cười thật tươi "Cứ tự nhiên, tôi đi 1 mình kô có bạn bè gì hết có anh nói chuyện chắc sẽ vui hơn."
Chàng thanh niên kia đá lông nheo nhìn Ariel "Tôi tên Brandon. Còn cô?"
Ariel đan tay chéo vào nhau từ tốn trả lời "Tôi là Ariel. Rất vui được làm quen với anh."
Về phía Joseph thấy ngừi thanh niên kia ngồi cùng bàn với Ariel thì nét mặt anh bỗng chuyển sang màu tím, anh len lén liếc nhìn theo dõi xem 2 ngừi nói chuyện gì. Mặc dù đang trò chuyện với ngừi ngồi trước mặt nhưng Ariel lúc nào cũng liếc nhìn về phía bàn của Joseph, tình cờ cô bắt gặp được anh đang nhìn cô cho nên làm bộ tỏ vẻ thân mật với Brandon. "Anh tới đây du lịch 1 mình hay là đi chung với bạn gái?"
Brandon cười lớn để lộ hàm răng trắng đều "Tôi chỉ đi có 1 mình." Rồi nhìn sang Ariel "Tôi linh cảm là sẽ tìm được ngừi thích hợp với mình ở đây."
"Anh vui tính như vậy chuyện đó chắc sẽ kô khó lắm đâu."
Brandon nghe Ariel nhận xét như vậy thì liền đổi chỗ tiến tới chiếc ghế trống bên cạnh Ariel. "Tôi thấy chúng ta xứng đôi lắm, hay là ngày mai tôi dẫn cô đi tham quan chung quanh chỗ này để cả 2 cùng tìm hiểu nhau nha."
Joseph dỏng tai lên nghe những lời tán tỉnh của Brandon thì tức lắm, anh chờ đợi để xem phản ứng của Ariel thế nào. Vì muốn chọc tức Joseph nên Ariel gật đầu
"Được mà, hay là tối nay mình đi ăn tối với nhau đi." Brandon toan nắm lấy tay của Ariel nhưng cô nhanh tay đã rút lại kịp.
Tới lúc này thì Joseph kô thể nhịn được nữa, anh đứng dậy đi 1 mạch tới bên cạnh Ariel nắm tay kéo cô đi. Rồi quay sang nhìn Brandon nói bằng 1 giọng sắc như dao "Anh kô được tới gần làm phiền vợ của tôi nữa, nếu để lần sau tôi bắt gặp được thì sẽ kô khách sáo với anh đâu."
Joseph nói rất lớn tiếng nên tất cả mọi ngừi chung quanh đều nghe được, Brandon thì vô cùng thất vọng khi biết Ariel đã có chồng còn những cô gái có ý đồ tán tình Joseph thì buồn rười rượi khi nghe anh tuyên bố như thế.
"Buông tay em ra. Anh làm gì vậy?" Ariel vùng vằng kéo tay mình ra khỏi tay Joseph.
"Làm gì hả? Phải để anh hỏi em mới đúng, sao lại tự ý hẹn hò với ngừi khác trước mặt chồng của mình."
Ariel cũng chẳng vừa cô lên tiếng cãi lại "Còn anh thì sao, có bao nhiêu cô gái vây quanh trong khi đó em chỉ có 1 ngừi ngồi cùng bàn để trò chuyện mà thôi."
Joseph chống tay lên hông nhìn Ariel "Trò chuyện? Theo anh thấy thì cái tên đó có ý đồ khác thì đúng hơn. Mới gặp ngừi ta có 1 lần mà đã hẹn đi chơi rồi, đúng là lợi dụng mà."
Ariel nhìn vẻ nóng giận của Joseph thì phì cười "Thôi đuợc rồi, vậy anh hứa từ nay phải tránh xe mấy cô gái đó đi thì em sẽ kô trò chuyện với ngừi nào khác ngoài anh ra."
"Có thật kô đó? Chúng ta quyết định như vậy ai làm sai lời hứa sẽ bị phạt."
Ariel gật đầu, nãy giờ mải cãi nhau cô kô để ý tới quang cảnh của đảo như thế nào. Bây giờ có dịp đứng nhìn cô phát hiện chỗ này quả là thơ mộng giống như lời đồn hèn gì mà có nhiều ngừi thích tới đây.
"Chỗ này đẹp quá." Kô khí tươi mát ở đây làm cho tâm tình của cô cũng vui vẻ hơn.
"Phải đây đúng là 1 nơi lí tưởng để vui chơi." Joseph nhìn nụ cười của Ariel khiến anh cũng vui lây "Ngày mai chúng ta cùng đi tham quan 1 vòng đảo, chỉ có 3 ngày ở đây thôi phải biết tận hưởng, đúng kô?"
Ariel gật đầu "Kô sai, em nhất định phải đi khắp nơi cho biết."
~~~~~~~~~~
"Mấy ngày nữa là anh đi rồi, em kô có quà gì tặng cho anh, em đã có đan 1 cái áo len tặng cho anh làm kỷ niệm." Allie cầm gói quà trao cho Bi trong phòng làm việc của anh.
Bi ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Allie "Anh chỉ là đi 1 thời gian mà thôi, kô cần phải buồn đâu. Em ở lại đây cố gắng thiết kế những bộ quần áo thật đẹp nha nếu có gì muốn hỏi ý kiến thì có thể liên lạc với anh."
Bỗng Allie từ đằng sau chạy tới ôm ngang eo Bi "Em kô muốn anh đi đâu."
Bi hoảng hốt gỡ tay cô ra "Em sao vậy đã nói là anh kô đi lâu lắm đâu chỉ 1 khoảng thời gian thôi mà."
"Anh có biết từ cái ngày đầu tiên anh làm sư phụ của em thì em đã.. bắt đầu yêu anh hay kô?"
Bi kinh hoàng khi nghe những lời nói chân thành của cô học trò nhỏ.
"Nhưng tại sao anh lại kô chịu tiếp nhận tình cảm của em, lúc nào cũng để em phải đau khổ vì chờ đợi."
Bi mỉm cười chua chát "Thật là ý trời trêu ngừi. Ngừi mình yêu lại kô yêu mình còn ngừi mình kô yêu thì lại...." Bi thở dài nhìn sang Allie "Anh rất hiểu cảm giác của em, sẽ rất đau khổ khi bị ngừi mình yêu từ chối nhưng mong em hãy hiểu cho anh. Em đối với anh chỉ là 1 cô học trò mà thôi, anh chỉ xem em là 1 ngừi bạn, giữa chúng ta kô bao giờ có kết quả đâu. Huống chi tạm thời anh kô muốn nghĩ về chuyện tình cảm nữa, chỉ tập trung lo cho công việc thôi."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc