Vợ ơi là vợ! - Chương 41

Tác giả: Lạc Hồng Bảo

- Đẹp lắm !
Cao phu nhân vỗ tay khen ngợi, điều đó tác động tích cực đến tâm trạng của KhảVy lúc này. Thông thường những cô dâu hay có người thân đi kèm, coi như đây làmột phần gia đình của cô vậy. Ông quản gia cũng không kiệm lời mà ca tụng.
Thì ra không có chú rể, người ta thuê một chàng người mẫu cao ráo, dáng tựa LạcThiên chụp thay. Bức ảnh đầu tiên, Khả Vy ngồi trên ghế, người mẫu nam mặc áođuôi tôm đứng bên cạnh, không gian bố trí theo lối cổ điển quý tộc. Tiếp theolà cả hai cùng ngồi, chiếc váy cô dâu xòe rộng, đóa bách hợp trên tay người mẫunam hướng về phía Khả Vy. Họ còn chụp thêm nhiều bức hình nữa, nhưng chỉ chọnduy nhất một tấm, Khả Vy thấy vậy liền xin họ sao ra đĩa cho mình giữ lấy làmki niệm. Ai cũng hiểu cảm giác không thoải mái của cô nên quản gia Tôn đề nghịrửa ảnh cỡ nhỏ kẹp vào album tặng riêng cô.
Tiếp đến là phần phục chế, vị phu nhân đưa cho họ một cái USB hình thù ngộnghĩnh, chuyên viên chỉnh sửa cắm vào máy tính, mở tệp ảnh ra, toàn là nhữngbức ảnh của Lạc Thiên chụp chung với Nhược Lam. Chỉ có bên cô ấy anh mới nởnhững nụ cười thoải mái nhất. Chiếc USB chính là lấy từ chỗ Nhược Lam. Phần mềmphotoshop 9.0 được đem ra sử dụng, dùng lệnh cắt khuôn mặt của chàng người mẫura và thế vào khuôn mặt thích hợp nhất của Lạc Thiên, sửa sang lại những nétcạnh cho thật, không quá nửa tiếng đã tạo hình một bức ảnh cưới tuyệt vời. Côdâu và chú rể cười tình tứ, bên dưới là dòng chữ tên của hai người và ngàycưới.
Khả Vy sau khi tẩy trang và thay trang phục bước ra, thấy hai vị kia đang làmthủ tục thanh toán, qua phòng phục chế, một màn hình lớn có ảnh cưới của mình,cô nhìn chăm chú, thấy lạ vì sao khuôn mặt chú rể đã là Lạc Thiên.
- Lần trước thì phải chỉnh kĩ thuật khuôn mặt của cậu Lạc Trung thành mặt cậuhai Lạc Thiên, giờ thì lại ghép mặt ! Cuộc hôn nhân của gia đình này thật phiềnphức ! - Một kĩ thuật viên nói chuyện với người bên cạnh.
- Có gì khó hiểu đâu ! Cậu hai Lạc Thiên nổi tiếng bắt gái sáu tay, đám cưới làhình thức còn cô dâu chỉ là manocanh!
Khả Vy thầm hiểu, họ để mình đi thay trang phục lâu thế là vì lí do này, muốntránh cho mình chạnh lòng chắc ? Có gì phải buồn chứ ! Khả Vy quay mặt đi, vôtình phát ra tiếng động. Rồi đành thở dài trước ánh nhìn ái ngại của ngườikhác. Ngay từ đầu anh ta không muốn lấy mình rồi, cũng là từ đầu đã có ngườibắt buộc giả danh chú rể, từ ảnh xem mặt tới ảnh cưới, Khả Vy nghĩ, chỉ dámmong cho hôm đám cưới chú rể không đội mặt nạ. Nhưng cô sợ điều đó là mơ.
Chia tay với Studio, họ hẹn chừng sáu ngày nữa sẽ có kiệt tác. Nhà họ Cao tốnkhông ít tiền vào việc bao nghệ nhân phác họa chính xác bức ảnh đó với vật liệuphối bằng những hạt cát màu cao cấp, đúng là thú tiêu tiền của nhà giàu.
Tiếp đến là phần chọn đồ nội thất trong nhà, Khả Vy sẽ được sống trong một cănnhà mới nên Cao phu nhân muốn để cô được tự lựa đồ thỏa thích.
- Chọn đi con ! - Cao phu nhân buộc miệng, nhớ lại ngày trước bà cũng phải tựmình làm những việc này nên có phần đồng cảm.
- Dạ, ý cháu sao cũng được ! Đồ nội thất cháu không rành lắm ! - cô tế nhị từchối.
- Phải tự chọn mới thoải mái, có những thứ do mình tự lựa sẽ thích hợp, còn đểngười ngoài chọn giúp chưa chắc đã vừa ý !
Nói vô tư nhưng câu nói của Quản gia Tôn này sao giống với cuộc hôn nhân nàyquá, Khả Vy được phép chọn chú rể ư ?
- À thì ý ta là cháu sống ở nhà mới, thích sơn tường màu gì, rèm cửa và chănđệm giường ngủ nữa, tùy cháu !
- Vâng ạ !
Khả Vy khiêm tốn chỉ lựa những đồ mang tính chất cá nhân, còn sử dụng công cộngvới Lạc Thiên thì để Cao phu nhân giúp đỡ. Không gọi được anh đến thì cũng chỉbiết bố trí đồ đạc dựa sở thích hoặc theo y nguyên bản gốc trong phòng của anhở nhà.
Nhìn những đôi vợ chồng trẻ tíu tít bên nhau mua sắm, họ tranh luận về kệ bếp,rồi là tủ quần áo, ngay cả đến những chi tiết nhỏ nhặt như bát đũa, khăn lau,…thật sự đã chạm vào nỗi lòng của Khả Vy. Chỉ cần thời gian thôi, mất một năm,sau đó thì cô sẽ được tự định đoạt cuộc đời.
- Ngốc à, cơ sở này thuộc một trong những chi nhánh về lĩnh vực đồ dân dụng củaTrường Tồn, con cứ chọn đồ cao cấp, không phải lo ngại về giá cả đâu !
Khả Vy ngượng cười, bà tốt quá nhưng đôi khi tiền tài của cải chẳng thể đổi lạicảm giác thoải mái của con người ta. Bà gọi một tư vấn viên tham vấn cho cônhiều mẫu sàn nhà và các thứ khác.
- Cháu rất cảm ơn !
Trở về nhà họ Cao, Khả Vy ráp mặt với Lạc Thiên, anh đang ngồi thơ thẩn bênchậu đỗ quyên. Hoa đã bị dập nát, lá cây ngả một màu nâu ૮ɦếƭ, anh không buồntìm lí do vì sao chậu cây này lại bị thế, bởi khi tìm ra nguyên nhân là lúc mấthết tất cả.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc